Xin lỗi em về những chuyện mà ta đã nghĩ Xin lỗi em về những gì mà ta đã nói Vì bao câu chuyện mình lúc xưa Giờ đây chẳng thể viết tiếp được
Chỉ là xa thôi mà, chẳng khi nào ta ngừng nghĩ đến nhau. Bao tháng năm vô tư hồn nhiên biết mấy Những chuyến xe ta đi cùng năm tháng ấy Giờ đây chỉ là những thước phim
Phai mờ sâu vào những kỉ niệm Điều duy nhất bây giờ, còn nhớ chỉ là vài câu Xin lỗi vì những lời hứa, xin lỗi chẳng yêu được nữa Xin lỗi vì em chẳng thể đến bên cạnh anh mỗi khi trời đổ mưa
Xin lỗi vì em đã đúng, xin lỗi vì anh đã sai Xin lỗi vì ta chẳng thể đi cùng nhau để bây giờ cách xa Vòng xe thứ nhất là đón đưa em qua từng điểm hẹn ngày đầu tiên Góc phố đèn mờ có ngọn đèn cũ thổi hồn nỗi buồn này vào tim
Vòng xe thứ hai là cùng với em đón nắng ngày xuân vào chiều tà Là thèm được nhớ nhưng rồi phải buông với họ gọi đó là yêu xa Em đâu hay biết, vẫn có người đứng chờ đợi em tới giữa khuya Chỉ để quan tâm em dẫu biết rằng em đang bận lòng với nửa kia
Cùng một góc nhìn nhưng cảm xúc bây giờ dần trở nên vô vị Đứng trên dốc tình chỉ là mỗi góc nhìn để thấy được em và đô thị Ở trong thành phố, lòng đành cố gào thét khiến cổ họng khát khô Bây giờ là một giờ sáng, cafe đậm hòa cùng gói Bastos
Anh từng sống trong tim em, quá thời hạn nhưng rồi phải ra đi Thành phố hồi đó có trời gió và em còn hơn cả Paris “Anh cũng chỉ nghĩ về những thứ mơ mộng thôi
Dẫu biết thực tế khác xa vời vợi rồi Cũng chả rõ mình đã nhớ em về bao nhiêu đêm Nhưng mà ít nhiều gì thì anh cũng đã từng là một người rất yêu em”
[Am] Xin lỗi em về những chuyện mà [G] ta đã nghĩ
[C] Xin lỗi em về những gì mà [F] ta đã nói
Vì [Am] bao câu chuyện mình lúc xưa
Giờ [G] đây chẳng thể viết tiếp [C] được [F]
[Am] Chỉ là xa thôi mà, chẳng khi [G] nào ta ngừng nghĩ đến nhau.
[C] Bao tháng năm vô tư hồn nhiên biết mấy
[F] Những chuyến xe ta đi cùng năm tháng ấy
[Am] Giờ đây chỉ là những thước phim [G] phai mờ sâu vào những kỉ [C] niệm [F]
Điều [Am] duy nhất bây giờ, còn [G] nhớ chỉ là vài câu
[C] Xin lỗi vì những lời hứa, xin lỗi [F] chẳng yêu được nữa
[Am] Xin lỗi vì em chẳng thể đến bên cạnh [G] anh mỗi khi trời đổ mưa
[C] Xin lỗi vì em đã đúng, xin lỗi [F] vì anh đã sai
[Am] Xin lỗi vì ta chẳng thể đi cùng [G] nhau để bây giờ cách [C] xa [F]
Verse 2
[Am] Vòng xe thứ nhất là đón đưa em qua từng điểm hẹn [G] ngày đầu tiên
[C] Góc phố đèn mờ có ngọn đèn cũ thổi hồn nỗi [F] buồn này vào tim
[Am] Vòng xe thứ hai là cùng với em đón nắng ngày [G] xuân vào chiều tà
[C] Là thèm được nhớ nhưng rồi phải buông với họ [F] gọi đó là yêu xa
[Am] Em đâu hay biết, vẫn có người đứng chờ đợi em [G] tới giữa khuya
[C] Chỉ để quan tâm em dẫu biết rằng em đang bận [F] lòng với nửa kia
Verse 3
[Am] Cùng một góc nhìn nhưng cảm xúc bây giờ dần trở nên [G] vô vị
[C] Đứng trên dốc tình chỉ là mỗi góc nhìn để thấy được [F] em và đô thị
[Am] Ở trong thành phố, lòng đành cố gào thét khiến cổ họng [G] khát khô
[C] Bây giờ là một giờ sáng, cafe đậm hòa cùng gói [F] Bastos
[Am] Anh từng sống trong tim em, quá thời hạn nhưng rồi phải ra [G] đi
[C] Thành phố hồi đó có trời gió và em còn hơn cả [F] Paris
“Anh [Am] cũng chỉ nghĩ về những thứ mơ mộng [G] thôi
Dẫu [C] biết thực tế khác xa vời [F] vợi rồi
Cũng [Am] chả rõ mình đã nhớ em về bao nhiêu [G] đêm
Nhưng mà [C] ít nhiều gì thì anh cũng đã từng là một người rất yêu [F] em”
Phân tích lời bài hát “3107 3” – W/n ft. 267, Nâu, Duongg
“3107 3” là một bản nhạc buồn, đầy hoài niệm và sự tiếc nuối về một mối tình đã qua. Lời bài hát không chỉ kể một câu chuyện tình yêu đơn giản mà còn đi sâu vào những cảm xúc phức tạp của sự chia ly, sự trưởng thành và cả nỗi đau âm ỉ của kẻ đơn phương.
I. Nỗi buồn của sự kết thúc
Lời xin lỗi đầy day dứt: Mở đầu bài hát, Nâu đã dùng hàng loạt lời xin lỗi để thể hiện sự hối tiếc của mình. “Xin lỗi em về những chuyện mà ta đã nghĩ, xin lỗi em về những gì mà ta đã nói” hay “Xin lỗi vì những lời hứa, xin lỗi chẳng yêu được nữa” không chỉ là lời xin lỗi đối với người yêu cũ mà còn là sự tự vấn với chính mình. Dù là lời hứa không thể thực hiện hay sự thật rằng tình yêu đã cạn, những câu xin lỗi này đều thể hiện một sự chấp nhận đau khổ: tình yêu này đã đi đến hồi kết.
Những kỷ niệm phai mờ: Hình ảnh “những thước phim phai mờ” và “phai mờ sâu vào những kỉ niệm” thể hiện sự lãng quên, sự xa cách của thời gian. Những câu chuyện, những chuyến xe, những tháng năm hồn nhiên giờ đây chỉ còn là những ký ức chắp vá, không thể viết tiếp. Điều này cho thấy sự bất lực của cả hai khi không thể giữ gìn được những điều quý giá nhất.
II. Câu chuyện của những “vòng xe” và nỗi nhớ đơn phương
Phần rap của 267 và Duongg khắc họa một câu chuyện tình yêu bằng những hình ảnh rất cụ thể và giàu cảm xúc.
Vòng xe thứ nhất: Hình ảnh “vòng xe thứ nhất là đón đưa em qua từng điểm hẹn ngày đầu tiên” là biểu tượng cho những ngày đầu tiên của tình yêu, lãng mạn và đầy hy vọng. Nó đại diện cho sự khởi đầu, sự quan tâm và những rung động đầu đời.
Vòng xe thứ hai: “Vòng xe thứ hai là cùng với em đón nắng ngày xuân vào chiều tà” lại mang một nỗi buồn man mác. Chiều tà là khoảnh khắc kết thúc, báo hiệu sự lụi tàn của một ngày, cũng như sự kết thúc của một mối tình. Câu “thèm được nhớ nhưng rồi phải buông với họ gọi đó là yêu xa” thể hiện sự khao khát được gần gũi nhưng lại bất lực trước khoảng cách địa lý và cảm xúc.
Nỗi đau của người đứng chờ: “Em đâu hay biết, vẫn có người đứng chờ đợi em tới giữa khuya / Chỉ để quan tâm em dẫu biết rằng em đang bận lòng với nửa kia”. Đoạn này không chỉ thể hiện nỗi đau của sự chia ly mà còn là sự dằn vặt của một người vẫn còn yêu và đứng nhìn người mình thương hạnh phúc bên một người khác. Tình yêu đã trở thành một nỗi buồn đơn phương.
III. Sự trưởng thành và chấp nhận thực tế
Thực tại vô vị: “Cùng một góc nhìn nhưng cảm xúc bây giờ dần trở nên vô vị”. Điều này cho thấy sự thay đổi của cả hai con người sau khi chia tay. Dù vẫn ở cùng một thành phố, nhìn cùng một khung cảnh, nhưng mọi thứ đã không còn ý nghĩa. Mối tình đã kết thúc, và không gian cũng mất đi sự sống động.
Sự chấp nhận đầy xót xa: Câu kết “Anh cũng chỉ nghĩ về những thứ mơ mộng thôi / Dẫu biết thực tế khác xa vời vợi rồi” là lời tự thú đầy cay đắng của một chàng trai đã thôi mơ mộng và chấp nhận sự thật. Dù nỗi nhớ vẫn còn đó, nhưng anh hiểu rằng đã đến lúc phải đối diện với hiện tại. Lời rap kết lại bằng một câu nói giản dị nhưng đầy ám ảnh: “ít nhiều gì thì anh cũng đã từng là một người rất yêu em”. Đây không phải là sự hối tiếc mà là một sự khẳng định tình cảm chân thành đã từng tồn tại, một lời kết trọn vẹn cho một mối tình.
Tóm lại, “3107 3” là một bản nhạc buồn man mác nhưng không bi lụy. Nó là một lời tạm biệt nhẹ nhàng, một sự chấp nhận thực tại và một lời khẳng định đầy trân trọng về một tình yêu đã từng rất đẹp.