Bất tuyệt thao thao chứ ai ơi
Chứ bất tuyệt thao thao
Chuyện Sơn Thủy khúc
Người sau kể rằng
Chứ thần yêu cũng thật gian truân
Cũng thật gian truân
Cũng thật gian truân
Cũng thật gian truân
Cũng thật gian truân
Cũng thật gian truân
Mà thần yêu cũng thật gian truân
Cũng buồn cũng nhớ
Cũng mong cũng chờ
Như một mảnh trăng khờ
Bạc phơ sóng vỗ
Héo mòn xác xơ
Chứ buồn là buồn vậy cho thơ
Cho thơ chứ buồn là
Buồn vậy cho thơ
Xuôi theo sông Cả
Bóng thuyền thướt tha
Chứ hò ơi xang cống xê xê
Bay theo gió âm vang ngũ cung
Mông lung khắp muôn trùng
Hò ơi ai đang thương nhớ ai
Xang cống xê xê
Chứ hò liêu, xang cống xê xê
Câu hò bến cũ, vỡ tan mấy dòng
Hớt hơ hớt hải rớt hài
Người lên kiệu gấm, mình ai buồn đàn
Thất tình tang tính tình tang
Tang tính tình tang
Hôm qua bên nhau, ngỡ là đam mê
Cớ sao giờ vương vấn thêm ai kia
Nhận lại ê chề
Ôi tiếng đàn
Oán than người đây nhưng lòng không màng
Xé tan miên man, do ai phũ phàng
Âm ba như trách lòng ai
Tính tình tang
Thất tình tang tính tình tang
Đàn ai mà nhung nhớ
Xốn xang lòng người
Tức ta tức tưởi tức cười
Tức đau mà bụng vỡ
Đất trời lao đao
Chín ngà, cựa với hồng mao
Đại dương mà rộng lớn
Kiếm sao cho bằng
Thế nên sự tích mới đùa rằng
Thần yêu mà cũng quả thật
Rằng gian truân
Tang tính tình tang