CANH BA

Vì ai mà
Canh 3 vẫn sáng đèn
Vì ai mà
Chia xa lỡ ước hẹn
Tim vỡ rồi
Đâu thể hàn gắn lại
Em đi rồi
Mặc kệ ai trách than

Một người vô tâm một người khóc thầm
Bầu trời chia đôi ở một thế giới

Duyên hết rồi
Phận ai số kiếp chơi vơi
Chuyện tình yêu như bông hoa mới một thời cũng úa tàn
Nhìn về chốn xa xôi
Tổn thương khóc giữa trời
Mộng vụt tan mắt buồn sầu bi trách người cất bước ra đi

Duyên hết rồi
Ngày vui hoa bay khắp trời
Kiệu hồng ai sang sông mưa rơi một đời ôm tiếc nuối
Người người vui bên nhau (luyến xuống)
Sầu giăng kín nơi này
Nhạt nhoà sau ánh đèn màn sương trắng mờ ai nhấp men say

Vì ai mà…. hà ha
Vì ai mà… há hà a à
Duyên hết rồi…. hà ha
Duyên hết rồi… hà ha ha hà

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

Verse 1
[Am]Vì ai mà
[G]Canh 3 vẫn sáng đèn
[C]Vì ai mà
[F]Chia xa lỡ ước hẹn
[Am]Tim vỡ rồi
[G]Đâu thể hàn gắn lại
[C]Em đi rồi
[F]Mặc kệ ai trách than

[Am]Một người vô tâm một người khóc thầm
[G]Bầu trời chia đôi ở một thế giới
[C]
[F]

Chorus
[Am]Duyên hết rồi
[G]Phận ai số kiếp chơi vơi
[C]Chuyện tình yêu như bông hoa mới một thời cũng úa tàn
[F]Nhìn về chốn xa xôi
[Am]Tổn thương khóc giữa trời
[G]Mộng vụt tan mắt buồn sầu bi trách người cất bước ra đi

Chorus
[Am]Duyên hết rồi
[G]Ngày vui hoa bay khắp trời
[C]Kiệu hồng ai sang sông mưa rơi một đời ôm tiếc nuối
[F]Người người vui bên nhau (luyến xuống)
[Am]Sầu giăng kín nơi này
[G]Nhạt nhoà sau ánh đèn màn sương trắng mờ ai nhấp men say

Outro
[Am]Vì ai mà.... hà ha
[G]Vì ai mà... há hà a à
[C]Duyên hết rồi.... hà ha
[F]Duyên hết rồi... hà ha ha hà

Phân Tích Lyric “CANH BA” – Nguyễn Trần Trung Quân x Triple D

 

Lời bài hát “Canh Ba” là một bản ballad mang âm hưởng cổ trang, tiếp nối câu chuyện từ MV Tự Tâm 2 (M/V chính thức là Tự Tâm 2 được gọi tên là Canh Ba). Bài hát thể hiện sự đau khổ, tiếc nuối và tuyệt vọng của nhân vật sau một cuộc chia ly định mệnh, thường được hiểu là nỗi lòng của Hoàng Thượng (nhân vật của Nguyễn Trần Trung Quân) sau khi mất đi người mình yêu (Bạch Liên).


 

1. Nỗi Cô Đơn và Dằn Vặt Ở “Canh Ba”

 

Phần mở đầu thiết lập bối cảnh thời gian và không gian, gắn liền nỗi đau với sự cô đơn:

Vì ai mà / Canh 3 vẫn sáng đèn / Vì ai mà / Chia xa lỡ ước hẹn

  • “Canh 3 vẫn sáng đèn”: Canh Ba (khoảng 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng) là thời điểm đêm khuya tĩnh mịch nhất. Ánh đèn còn sáng biểu thị sự trằn trọc, mất ngủcô đơn của nhân vật chính. Nỗi nhớ và sự dằn vặt khiến anh không thể nghỉ ngơi.
  • “Vì ai mà…”: Câu hỏi tu từ lặp lại thể hiện sự day dứt, đổ lỗi cho số phận hoặc chính bản thân vì đã để lỡ lời thề ước, dẫn đến chia xa.
  • Hậu quả: Tim vỡ rồi / Đâu thể hàn gắn lại / Em đi rồi / Mặc kệ ai trách than. Khẳng định sự tổn thương không thể chữa lành và sự bất lực trước sự ra đi của người yêu. Nỗi đau này lớn đến mức nhân vật không còn quan tâm đến những lời trách móc hay đánh giá từ người đời.

 

2. Sự Chia Đôi Thế Giới và Khoảng Cách

 

Phần này tập trung vào sự khác biệt giữa hai người và cái kết bi thảm của mối tình:

Một người vô tâm một người khóc thầm / Bầu trời chia đôi ở một thế giới

  • Sự Tương Phản: “Một người vô tâm” (có thể là người đã ra đi hoặc bản thân Hoàng Thượng khi chưa nhận ra tình cảm) đối lập với “một người khóc thầm” (chính là nhân vật đang đau khổ). Sự đối lập này nhấn mạnh sự cô độc trong nỗi đau.
  • “Bầu trời chia đôi ở một thế giới”: Đây là hình ảnh ẩn dụ bi kịch nhất, ám chỉ sự chia ly vĩnh viễn, cái chết đã tạo nên khoảng cách không thể vượt qua giữa hai cõi sống – chết, hoặc giữa hai số phận khác biệt.

 

3. Bi Kịch của Định Mệnh và Hồi Ức Đau Thương

 

Phần sau mở rộng nỗi đau từ góc độ định mệnh và tái hiện lại những ký ức đối lập:

 

A. Duyên Hết và Sự Úa Tàn

 

Duyên hết rồi / Phận ai số kiếp chơi vơi / Chuyện tình yêu như bông hoa mới một thời cũng úa tàn Nhìn về chốn xa xôi / Tổn thương khóc giữa trời / Mộng vụt tan mắt buồn sầu bi trách người cất bước ra đi

  • “Duyên hết rồi”: Khẳng định sự chấp nhận nhưng đầy đau đớn về việc mối nhân duyên đã chấm dứt do ý trời.
  • “Hoa úa tàn”: So sánh tình yêu với vẻ đẹp ngắn ngủi của một bông hoa, ngụ ý rằng tình yêu dù đẹp đến đâu cũng không tránh khỏi sự tàn phai, kết thúc.
  • “Trách người cất bước ra đi”: Đây là một khoảnh khắc dằn vặt, vừa trách móc người đã khuất vì sự ra đi đột ngột, vừa là trách móc số phận nghiệt ngã đã cướp đi người thương.

 

B. Khung Cảnh Hạnh Phúc và Nỗi Đơn Lẻ

 

Duyên hết rồi / Ngày vui hoa bay khắp trời / Kiệu hồng ai sang sông mưa rơi một đời ôm tiếc nuối Người người vui bên nhau (luyến xuống) / Sầu giăng kín nơi này / Nhạt nhoà sau ánh đèn màn sương trắng mờ ai nhấp men say

  • Ký ức đối lập: Hình ảnh “Ngày vui hoa bay khắp trời” và “Kiệu hồng ai sang sông” gợi lại khung cảnh hôn lễ (hạnh phúc của người khác, hoặc giả định về một tương lai hạnh phúc đã tan vỡ). Tuy nhiên, niềm vui đó bị bao phủ bởi “mưa rơi một đời ôm tiếc nuối.”
  • Sự Đơn Lẻ Tuyệt Đối: Trong khi “Người người vui bên nhau,” thì nhân vật chính lại chìm trong “Sầu giăng kín nơi này.”
  • Chất Men Say: Nhạt nhoà sau ánh đèn màn sương trắng mờ ai nhấp men say. Rượu (men say) được dùng như một phương tiện để xóa nhòa hiện thực và nỗi đau, thể hiện sự bế tắc và tuyệt vọng tột cùng.

 

4. Kết Cấu và Chủ Đề

 

  • Cấu trúc lặp lại: Sự lặp lại của Vì ai mà…Duyên hết rồi… trong phần Outro và Throughout bài hát nhấn mạnh sự day dứt không lối thoátám ảnh của nhân vật về định mệnh.
  • Chủ đề chính: Bi kịch của tình yêu bị định mệnh chia cắt. Nỗi đau được mô tả qua sự cô đơn của đêm khuya, sự chia đôi của thế giới và sự đối lập giữa hạnh phúc của người khác với nỗi sầu riêng của bản thân.

CÙNG CA SĨ