[Intro: Bảo Anh] Em từng nghĩ yêu không ân hận Chẳng bận tâm đến cả bản thân Em chỉ biết yêu anh chân thật Chẳng bận tâm đau tim mấy lần
Ngập chìm trong cảm xúc tuyệt vọng, chẳng thể nhẹ lòng, bối rối Mà anh biết không giờ đây cũng chẳng còn quan trọng Bước tiếp – dừng lại? Cũng đã mệt nhoài Kết thúc khờ dại, phải học cách để không tồn tại
[Verse 1: Phúc Du] Một lần cuối cùng, anh nói em anh chỉ tin vào Hai mắt anh thấy, không phải lời đồn em nghe ở trên quầy bar Hoá rằng cô gái bốn năm qua Bên anh là người xấu, anh thất vọng Chuyện em tám chín bỏ làm mười, mời em rời xa
Coi như ta hết duyên số Tình anh mặc em dựng chuyện cũng không thể hết kiên cố Cứ giữ lấy tội danh, mà em đã đến tuyên bố Vì cô ấy chỉ yêu mình anh, là điều tất nhiên có
[Pre-Chorus: Bảo Anh] Thật ra cô ấy chẳng yêu anh đâu Em đã nói với anh từ đầu Tận mắt thấy anh buồn rầu Họ vẫn bỏ rơi anh đằng sau
[Chorus: Bảo Anh] Chỉ mình em lắng lo cho anh thôi Em đã nói với anh lâu rồi Cho đến khi anh buồn, cười Rằng tất cả như một trò chơi
Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh ta Người chẳng phải ai xa lạ Người đã hôn trước hiên nhà Cũng là người đón đưa em chiều qua
[Verse 2: Phúc Du, Bảo Anh] Trúng secret giờ muốn trách cũng chẳng ai (Yeah) Không có đổi trả, khi niềm tin đã đặt sai (Uh-uh-uh) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào anh Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo anh
Này, đừng nghĩ em cười được thêm lâu Như lời em, thật ra hắn cũng chẳng yêu em đâu Lại là một kẻ mù quáng, vì yêu mà đứng giữa cả hai, yeah Hắn khác gì anh, chỉ là hai người đổi vai
[Pre-Chorus: Bảo Anh] Thật ra cô ấy chẳng yêu anh đâu (Anh đâu) Em đã nói với anh từ đầu (Từ đầu) Tận mắt thấy anh buồn rầu (Buồn rầu) Họ vẫn bỏ rơi anh đằng sau [Chorus: Bảo Anh] Chỉ mình em lắng lo cho anh thôi Em đã nói với anh lâu rồi Cho đến khi anh buồn, cười Rằng tất cả như một trò chơi
Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh ta Người chẳng phải ai xa lạ Người đã hôn trước hiên nhà Cũng là người đón đưa em chiều qua
[Bridge: Bảo Anh] Em đã cố gắng làm điều đúng đắn mà vẫn sai? Anh đừng tiếc nuối, dằn vặt hối lối đừng trách ai Giờ đây anh vẫn còn cố chấp để làm gì? Khi đã đến lúc em rời đi rồi Bye bye, bye bye, bye bye, bye bye
[Pre-Chorus: Bảo Anh] Thật ra cô ấy chẳng yêu anh đâu Em đã nói với anh từ đầu Tận mắt thấy anh buồn rầu Họ vẫn bỏ rơi anh đằng sau
[Chorus: Bảo Anh] Chỉ mình em lắng lo cho anh thôi Em đã nói với anh lâu rồi Cho đến khi anh buồn, cười Rằng tất cả như một trò chơi Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh ta Người chẳng phải ai xa lạ Người đã hôn trước hiên nhà Cũng là người đón đưa em chiều qua
[Outro: Phúc Du, Bảo Anh] Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào anh (Hah-ah) Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo anh (Là người đón đưa em chiều qua) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào anh Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo anh (Là người đón đưa em chiều qua)
Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào anh (Hah-ha) Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời еm bảo anh (Ooh-ah-ah-ah-ah-ah) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào anh Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo anh
Intro: Bảo Anh Em từng nghĩ yêu không ân [Dm] hận Chẳng bận tâm đến cả bản [Am] thân Em chỉ biết yêu anh chân [C] thật Chẳng bận tâm đau tim mấy [G] lần Ngập chìm trong cảm xúc tuyệt vọng, chẳng thể nhẹ lòng, bối [Dm] rối Mà anh biết không giờ đây cũng chẳng còn quan [Am] trọng Bước tiếp - dừng [C] lại? Cũng đã mệt [G] nhoài Kết thúc khờ dại, phải học cách để không tồn [Dm] tại
Verse 1: Phúc Du Một lần cuối cùng, anh nói em anh chỉ tin [Dm] vào Hai mắt anh thấy, không phải lời đồn em nghe ở trên quầy [Am] bar Hoá rằng cô gái bốn năm [C] qua Bên anh là người xấu, anh thất [G] vọng Chuyện em tám chín bỏ làm mười, mời em rời [Dm] xa Coi như ta hết duyên [Am] số Tình anh mặc em dựng chuyện cũng không thể hết kiên [C] cố Cứ giữ lấy tội danh, mà em đã đến tuyên [G] bố Vì cô ấy chỉ yêu mình anh, là điều tất nhiên [Dm] có
Pre-Chorus: Bảo Anh Thật ra cô ấy chẳng yêu anh [Dm] đâu Em đã nói với anh từ [Am] đầu Tận mắt thấy anh buồn [C] rầu Họ vẫn bỏ rơi anh đằng [G] sau
Chorus: Bảo Anh Chỉ mình em lắng lo cho anh [Dm] thôi Em đã nói với anh lâu [Am] rồi Cho đến khi anh buồn, [C] cười Rằng tất cả như một trò [G] chơi Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh [Dm] ta Người chẳng phải ai xa [Am] lạ Người đã hôn trước hiên [C] nhà Cũng là người đón đưa em chiều [G] qua
Verse 2: Phúc Du, Bảo Anh Trúng secret giờ muốn trách cũng chẳng [Dm] ai (Yeah) Không có đổi trả, khi niềm tin đã đặt [Am] sai (Uh-uh-uh) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào [C] anh Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo [G] anh Này, đừng nghĩ em cười được thêm [Dm] lâu Như lời em, thật ra hắn cũng chẳng yêu em [Am] đâu Lại là một kẻ mù quáng, vì yêu mà đứng giữa cả hai, [C] yeah Hắn khác gì anh, chỉ là hai người đổi [G] vai
Pre-Chorus: Bảo Anh Thật ra cô ấy chẳng yêu anh [Dm] đâu (Anh đâu) Em đã nói với anh từ [Am] đầu (Từ đầu) Tận mắt thấy anh buồn [C] rầu (Buồn rầu) Họ vẫn bỏ rơi anh đằng [G] sau
Chorus: Bảo Anh Chỉ mình em lắng lo cho anh [Dm] thôi Em đã nói với anh lâu [Am] rồi Cho đến khi anh buồn, [C] cười Rằng tất cả như một trò [G] chơi Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh [Dm] ta Người chẳng phải ai xa [Am] lạ Người đã hôn trước hiên [C] nhà Cũng là người đón đưa em chiều [G] qua
Bridge: Bảo Anh Em đã cố gắng làm điều đúng đắn mà vẫn [Dm] sai? Anh đừng tiếc nuối, dằn vặt hối lối đừng trách [Am] ai Giờ đây anh vẫn còn cố chấp để làm [C] gì? Khi đã đến lúc em rời đi [G] rồi Bye bye, bye bye, bye bye, bye [Dm] bye
Pre-Chorus: Bảo Anh Thật ra cô ấy chẳng yêu anh [Dm] đâu Em đã nói với anh từ [Am] đầu Tận mắt thấy anh buồn [C] rầu Họ vẫn bỏ rơi anh đằng [G] sau
Chorus: Bảo Anh Chỉ mình em lắng lo cho anh [Dm] thôi Em đã nói với anh lâu [Am] rồi Cho đến khi anh buồn, [C] cười Rằng tất cả như một trò [G] chơi Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh [Dm] ta Người chẳng phải ai xa [Am] lạ Người đã hôn trước hiên [C] nhà Cũng là người đón đưa em chiều [G] qua
Outro: Phúc Du, Bảo Anh Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào [Dm] anh (Hah-ah) Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo [Am] anh (Là người đón đưa em chiều qua) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào [C] anh Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo [G] anh (Là người đón đưa em chiều qua) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào [Dm] anh (Hah-ha) Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời еm bảo [Am] anh (Ooh-ah-ah-ah-ah-ah) Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào [C] anh Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo [G] anh
“Cô Ấy Không Yêu Anh” là một ca khúc đầy kịch tính và có chiều sâu tâm lý, được thể hiện bởi Bảo Anh và Phúc Du trong dự án Em Xinh Say Hi. Bài hát nổi bật với cấu trúc lời ca đối thoại, kể về một câu chuyện tình tay ba đầy phức tạp, nơi sự thật được phơi bày một cách phũ phàng.
Phân tích tổng quan
Bài hát được kể từ hai góc nhìn: một bên là người con gái (Bảo Anh) đã yêu đơn phương và chứng kiến người mình yêu bị lừa dối; bên còn lại là người con trai (Phúc Du) đang sống trong ảo tưởng về tình yêu. Cuộc đối thoại giữa hai người không chỉ phơi bày sự lừa dối của “cô ấy” mà còn thể hiện nỗi đau, sự tiếc nuối và cả sự mù quáng của những người trong cuộc. Thông điệp chính của bài hát là sự thật đôi khi rất phũ phàng, và những người yêu một cách chân thành có thể phải chịu tổn thương.
Phân tích chi tiết từng phần
Intro: Lời tâm sự đầy đau khổ của Bảo Anh
“Em từng nghĩ yêu không ân hận / Chẳng bận tâm đến cả bản thân”: Ngay từ đầu, người hát đã thừa nhận sự dâng hiến mù quáng của mình trong tình yêu. Cô yêu một cách trọn vẹn, không màng đến tổn thương mà bản thân phải chịu.
“Ngập chìm trong cảm xúc tuyệt vọng, chẳng thể nhẹ lòng, bối rối”: Dù yêu chân thành, nhưng người hát lại chìm trong nỗi buồn. Điều này gợi ý rằng tình yêu của cô là đơn phương hoặc đang gặp phải bế tắc lớn.
“Kết thúc khờ dại, phải học cách để không tồn tại”: Lời bài hát thể hiện sự tuyệt vọng đến cùng cực, khi người hát cảm thấy cần phải “không tồn tại” để thoát khỏi nỗi đau này. Điều này làm tăng kịch tính và sự thương cảm.
Verse 1: Sự mù quáng và nỗi thất vọng của Phúc Du
“Một lần cuối cùng, anh nói em anh chỉ tin vào / Hai mắt anh thấy, không phải lời đồn em nghe ở trên quầy bar”: Người con trai (Phúc Du) bày tỏ sự tin tưởng tuyệt đối vào người yêu của mình, bác bỏ những lời cảnh báo từ người con gái (Bảo Anh). Câu nói này thể hiện sự mù quáng, chỉ tin vào những gì mình thấy mà không nhận ra sự thật.
“Hoá rằng cô gái bốn năm qua / Bên anh là người xấu, anh thất vọng / Chuyện em tám chín bỏ làm mười, mời em rời xa”: Đây là lời trách móc, thất vọng khi anh tin rằng người con gái kia đang bịa đặt, nói xấu người yêu của mình. Anh còn thẳng thừng “mời em rời xa”, cho thấy anh không hề muốn nghe sự thật.
Pre-Chorus & Chorus: Lời cảnh báo và sự thật phũ phàng
“Thật ra cô ấy chẳng yêu anh đâu / Em đã nói với anh từ đầu”: Bảo Anh kiên quyết vạch trần sự thật. “Cô ấy chẳng yêu anh đâu” là một lời nói thẳng thắn, nhưng đầy xót xa, vì nó xuất phát từ tình yêu và sự lo lắng.
“Tận mắt thấy anh buồn rầu / Họ vẫn bỏ rơi anh đằng sau”: Dù đã chứng kiến người yêu của mình đau khổ, “cô ấy” vẫn bỏ mặc, thờ ơ. Điều này khẳng định sự vô tâm, giả dối của “cô ấy”.
“Chỉ mình em lắng lo cho anh thôi / Em đã nói với anh lâu rồi”: Đây là lời khẳng định về tình yêu chân thành, lặng lẽ của Bảo Anh. Chỉ có cô là người thực sự quan tâm, lo lắng cho anh, trong khi anh lại không nhận ra.
“Bởi vì cô ấy chỉ yêu anh ta / Người chẳng phải ai xa lạ / Người đã hôn trước hiên nhà / Cũng là người đón đưa em chiều qua”: Đây là “đòn” cuối cùng và đau đớn nhất. “Anh ta” là một người cụ thể, và có thể là người mà Bảo Anh đã chứng kiến ngoại tình. Cụm từ “Người đã hôn trước hiên nhà” và “đón đưa em chiều qua” đã phơi bày toàn bộ sự thật về việc “cô ấy” lừa dối cả hai người.
Verse 2: Sự đối nghịch và lời cảnh báo ngược lại
“Sai lầm nhất thời, là khi em nói xin chào anh / Còn sai lầm nhất đời, là không nghe lời em bảo anh”: Phúc Du đã nhận ra sự thật. Lời nói của anh thể hiện sự hối hận tột cùng, vì đã không tin vào lời cảnh báo của người yêu mình.
“Này, đừng nghĩ em cười được thêm lâu / Như lời em, thật ra hắn cũng chẳng yêu em đâu”: Tuy nhiên, sự phức tạp chưa dừng lại ở đó. Câu hát này của Phúc Du lại là một lời cảnh báo ngược lại, rằng người mà Bảo Anh đang yêu cũng có thể lừa dối cô. Anh đã nhận ra sự thật và giờ đây, anh lại là người “cảnh tỉnh” cho Bảo Anh.
“Lại là một kẻ mù quáng, vì yêu mà đứng giữa cả hai, yeah / Hắn khác gì anh, chỉ là hai người đổi vai”: Lời nói này thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc của Phúc Du. Anh đã từng ở vị trí của Bảo Anh, và giờ Bảo Anh lại ở vị trí của anh. Cả hai đều là nạn nhân của một mối quan hệ phức tạp.
“Cô Ấy Không Yêu Anh” là một bản nhạc pop-ballad đầy kịch tính, khai thác chủ đề tình tay ba một cách tinh tế và sâu sắc. Lời ca đối thoại không chỉ giúp người nghe hiểu rõ câu chuyện mà còn truyền tải được nỗi đau, sự dằn vặt và sự thật phũ phàng trong tình yêu. Bảo Anh và Phúc Du đã thể hiện thành công những cung bậc cảm xúc phức tạp, mang đến một tác phẩm đầy ấn tượng.