CÔ PHÒNG

[Verse:]
Níu ngàn lời cũng không ngăn được
Bàn chân bước đi không báo trước
Có những điều cất riêng trong lòng
Giờ bốn vách ngăn cùng cô phòng
Trốn chạy rồi hàn huyên với men
Cứ thế kết thân cùng ánh đèn
Lối mòn ngày nào trên phố quen
Vẫn đó dáng hình ngày người đến

[Pre:]
Rời xa, lòng đau, chết trong cơn u sầu
Liệu rằng tình đời ai sẽ thấu
Dĩ vãng xưa vẫn in sâu trong đầu
(Hah a hah)

[Chorus:]
Thời gian không thể xóa nhòa đôi ta
Có chăng chỉ là mờ phai đi theo tháng năm
Rồi khi tỉnh giấc mới chợt nhận ra
Thật quá khó để quên đi một người
Màn đêm u tối bao trùm không gian
Nói thay tiếng lòng này từ lâu đã vỡ tan
Thì ra duyên kiếp để mình gặp nhau
Dạy nhau tốt hơn xong dành lại cho người sau.

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

Verse
[C]Níu ngàn lời cũng không ngăn [G]được
Bàn chân [Am]bước đi không báo [Em]trước
[F]Có những điều cất riêng trong [C]lòng
Giờ [Dm]bốn vách ngăn cùng cô [G]phòng
[C]Trốn chạy rồi hàn huyên với [G]men
Cứ thế [Am]kết thân cùng ánh [Em]đèn
[F]Lối mòn ngày nào trên phố [C]quen
Vẫn đó [Dm]dáng hình ngày người [G]đến

Pre-Chorus
[Am]Rời xa, lòng [Em]đau, chết trong cơn [F]u sầu
Liệu rằng [C]tình đời ai sẽ [G]thấu
[Am]Dĩ vãng xưa vẫn in sâu trong [Em]đầu
(Hah [F]a [G]hah)

Chorus
Thời gian [C]không thể xóa nhòa đôi [G]ta
Có chăng chỉ [Am]là mờ phai đi theo tháng [Em]năm
Rồi khi [F]tỉnh giấc mới chợt nhận [C]ra
Thật quá [Dm]khó để quên đi một [G]người
Màn đêm [C]u tối bao trùm không [G]gian
Nói thay [Am]tiếng lòng này từ lâu đã [Em]vỡ tan
Thì ra [F]duyên kiếp để mình gặp [C]nhau
Dạy nhau [Dm]tốt hơn xong dành lại cho người [G]sau.

 

 

 

 

Dưới đây là một bài phân tích lời bài hát “Cô Phòng” của Hồ Quang Hiếu và Huỳnh Văn.


 

Phân Tích Lời Bài Hát “Cô Phòng”

 

“Cô Phòng” là một bản ballad buồn, chậm rãi, kể về nỗi đau và sự cô đơn của một người sau khi chia tay. Lời bài hát là một cuộc độc thoại nội tâm, diễn tả cảm giác trống rỗng, chênh vênh khi đối diện với những kỷ niệm cũ và sự thật phũ phàng rằng mối tình đã kết thúc. Ca khúc sử dụng những hình ảnh giản dị nhưng đầy ám ảnh để chạm đến cảm xúc của người nghe.


 

1. Nỗi Đau Đến Từ Sự Ra Đi Bất Ngờ

 

  • “Níu ngàn lời cũng không ngăn được / Bàn chân bước đi không báo trước”: Mở đầu bài hát là sự bất lực và nỗi đau khi chứng kiến người mình yêu rời đi một cách đột ngột. Sự ra đi “không báo trước” không chỉ gây tổn thương mà còn để lại sự bàng hoàng, khiến người ở lại không kịp chuẩn bị tâm lý.

  • “Có những điều cất riêng trong lòng / Giờ bốn vách ngăn cùng cô phòng”: Khi người yêu rời đi, tất cả những tâm tư, nỗi niềm không thể chia sẻ. Chúng bị nhốt lại trong “cô phòng” – một không gian vừa là nơi trú ẩn vừa là nhà tù của cảm xúc. Hình ảnh “cô phòng” đại diện cho sự cô đơn, lạc lõng, nơi mà người hát phải đối diện một mình với nỗi buồn.


 

2. Sự Chìm Đắm Trong Nỗi Buồn Và Kỷ Niệm

 

  • “Trốn chạy rồi hàn huyên với men / Cứ thế kết thân cùng ánh đèn”: Để đối phó với nỗi đau, nhân vật đã tìm đến rượu (“hàn huyên với men”) và sự cô độc. “Ánh đèn” ở đây không phải là ánh sáng của hy vọng, mà là người bạn đồng hành trong những đêm dài thức trắng, làm nổi bật sự lẻ loi.

  • “Lối mòn ngày nào trên phố quen / Vẫn đó dáng hình ngày người đến”: Ký ức ùa về mạnh mẽ. Những con đường, địa điểm quen thuộc giờ đây trở thành nỗi ám ảnh. Dù người đã đi, nhưng “dáng hình” của họ vẫn còn mãi trong tâm trí, khiến người hát không thể quên và càng thêm đau khổ.


 

3. Sự Thật Đầy Bi Kịch Của Tình Yêu

 

  • “Thời gian không thể xóa nhòa đôi ta / Có chăng chỉ là mờ phai đi theo tháng năm”: Lời bài hát bác bỏ quan niệm “thời gian sẽ chữa lành tất cả”. Mặc dù mọi thứ có thể phai nhạt dần, nhưng nỗi đau và ký ức về mối tình đó vẫn còn nguyên. “Thời gian” chỉ làm mờ đi bề mặt, chứ không thể xóa đi những cảm xúc đã hằn sâu.

  • “Thì ra duyên kiếp để mình gặp nhau / Dạy nhau tốt hơn xong dành lại cho người sau”: Đây là câu hát mang tính triết lý và đầy bi kịch nhất của bài hát. Mối tình đã kết thúc được nhìn nhận như một định mệnh nghiệt ngã. Cả hai gặp nhau không phải để ở bên nhau mãi mãi, mà để “dạy” nhau những bài học, giúp nhau “tốt hơn”, rồi sau đó lại dành những điều tốt đẹp ấy cho một người khác. Điều này mang đến một cảm giác chua chát và nuối tiếc sâu sắc.

Kết luận:

“Cô Phòng” là một bản nhạc đầy cảm xúc, thể hiện rõ nét nỗi đau của một người bị bỏ lại. Lời bài hát không chỉ đơn thuần là sự than vãn mà còn là một hành trình đi vào nội tâm, đối diện với nỗi cô đơn, ký ức và cuối cùng là chấp nhận một sự thật phũ phàng.