CÓ THƯƠNG THÊM AI ĐƯỢC ĐÂU

Trình Bày: The Men

Người là hoa ta là giấy, thanh xuân tựa làn mây
Ai lấy mực vẩy vào đây, lỡ lem hết tháng ngày
Phận đặt đâu duyên ngồi đấy, thuyền nơi ấy bến nơi này
Sao đêm đêm lén sang khi vạn vật ngủ say

Người bên lỡ, ghép nỗi nhớ xé trong từng bài thơ
Ta bên bồi, nghĩ ngu ngơ hạnh phúc là đợi chờ
Chờ khi mưa xa mùa đông, hạ và nắng chẳng xuôi dòng
Cô đơn cũng bỏ ta đi mất rồi

Hỏi cơn mưa loay hoay trên mái hiên sân ga
Có từng nhìn thấy ai trắng đêm đun nước pha trà?
Hỏi tháng sáu bao nhiêu đêm có mưa ngang qua?
Đêm nào buồn nhất để tôi sang tôi tìm người ta

Người ta nói mắt không thấy khắc tim không đau
Ngày em cưới tôi bước sang thế giới không màu
Sợ tôi ngã nên cô đơn thức chung canh thâu
Vì yêu em nên có thương thêm ai được đâu

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

[Am]Người là hoa ta là giấy, thanh xuân tựa làn mây
[G]Ai lấy mực vẩy vào đây, lỡ lem hết tháng ngày
[C]Phận đặt đâu duyên ngồi đấy, thuyền nơi ấy bến nơi này
[F]Sao đêm đêm lén sang khi vạn vật ngủ say
[Am]Người bên lỡ, ghép nỗi nhớ xé trong từng bài thơ
[G]Ta bên bồi, nghĩ ngu ngơ hạnh phúc là đợi chờ
[C]Chờ khi mưa xa mùa đông, hạ và nắng chẳng xuôi dòng
[F]Cô đơn cũng bỏ ta đi mất rồi

[Dm]Hỏi cơn mưa loay hoay trên mái hiên sân ga
[G]Có từng nhìn thấy ai trắng đêm đun nước pha trà?
[C]Hỏi tháng sáu bao nhiêu đêm có mưa ngang qua?
[F]Đêm nào buồn nhất để tôi sang tôi tìm người ta
[Am]Người ta nói mắt không thấy khắc tim không đau
[G]Ngày em cưới tôi bước sang thế giới không màu
[C]Sợ tôi ngã nên cô đơn thức chung canh thâu
[F]Vì yêu em nên có thương thêm ai được đâu

Phân Tích Lyric “CÓ THƯƠNG THÊM AI ĐƯỢC ĐÂU” – The Men

 

“CÓ THƯƠNG THÊM AI ĐƯỢC ĐÂU” là một bản nhạc buồn, đầy chất thơ, khắc họa nỗi đau âm ỉ của một mối tình đơn phương hoặc tình yêu tan vỡ. Lyric bài hát là lời tự sự của một chàng trai, thể hiện sự tiếc nuối, day dứt và sự chung thủy tuyệt đối dành cho người mình yêu, dù không thể ở bên nhau.


 

Phân tích chi tiết lyric

 

 

Đoạn 1: Sự đối lập và nỗi cô đơn thầm kín

 

Người là hoa ta là giấy, thanh xuân tựa làn mây Ai lấy mực vẩy vào đây, lỡ lem hết tháng ngày Phận đặt đâu duyên ngồi đấy, thuyền nơi ấy bến nơi này Sao đêm đêm lén sang khi vạn vật ngủ say

Mở đầu bài hát là một sự đối lập đầy chua xót. “Người là hoa ta là giấy” gợi lên sự khác biệt về đẳng cấp và sự mong manh của tình yêu. Hoa đẹp, còn giấy chỉ là vật để chứa đựng, để rồi bị “mực vẩy vào” làm “lỡ lem hết tháng ngày”. Hình ảnh này thể hiện sự tổn thương, mất mát sau một mối tình.

Sự chia ly được miêu tả bằng hình ảnh “thuyền nơi ấy bến nơi này”, một sự chia xa không thể nào gần lại. Nỗi cô đơn được thể hiện một cách tinh tế qua câu “Sao đêm đêm lén sang khi vạn vật ngủ say”, cho thấy sự nhớ nhung, trăn trở thầm lặng, không thể chia sẻ với ai.

Người bên lỡ, ghép nỗi nhớ xé trong từng bài thơ Ta bên bồi, nghĩ ngu ngơ hạnh phúc là đợi chờ Chờ khi mưa xa mùa đông, hạ và nắng chẳng xuôi dòng Cô đơn cũng bỏ ta đi mất rồi

Đoạn này tiếp tục là sự đối lập đầy day dứt. Khi người kia đã “bên lỡ” (có lẽ là đã có một bến đỗ mới), thì chàng trai vẫn còn “bên bồi”, vẫn còn nơi cũ để chờ đợi. Anh vẫn “nghĩ ngu ngơ hạnh phúc là đợi chờ”, một sự hy vọng vô vọng. Sự cô đơn của anh đã trở nên quá lớn đến nỗi “cô đơn cũng bỏ ta đi mất rồi”, một hình ảnh cường điệu nhưng vô cùng chân thật, thể hiện sự trống rỗng đến tận cùng.

 

Đoạn 2: Những câu hỏi không lời đáp

 

Hỏi cơn mưa loay hoay trên mái hiên sân ga Có từng nhìn thấy ai trắng đêm đun nước pha trà? Hỏi tháng sáu bao nhiêu đêm có mưa ngang qua? Đêm nào buồn nhất để tôi sang tôi tìm người ta

Đoạn này là sự dằn vặt và tìm kiếm. Anh đặt những câu hỏi cho những vật vô tri vô giác như “cơn mưa” hay “tháng sáu”, hy vọng tìm thấy câu trả lời cho nỗi cô đơn của mình. Những câu hỏi này cho thấy sự bất lực và nỗi nhớ da diết không thể nói ra. Anh muốn tìm đến người ấy, nhưng chỉ có thể làm điều đó trong những đêm “buồn nhất”, nơi mà mọi cảm xúc đều được bộc lộ một cách chân thật nhất.

 

Đoạn 3: Sự chấp nhận và nỗi đau vĩnh viễn

 

Người ta nói mắt không thấy khắc tim không đau Ngày em cưới tôi bước sang thế giới không màu Sợ tôi ngã nên cô đơn thức chung canh thâu Vì yêu em nên có thương thêm ai được đâu

Đây là đoạn cao trào, nơi cảm xúc được đẩy lên tột đỉnh. Chàng trai biết rằng “mắt không thấy khắc tim không đau” là một điều không thể. Khi người yêu kết hôn, thế giới của anh trở nên “không màu”. Nỗi cô đơn không còn là một điều đáng sợ, mà trở thành một người bạn đồng hành, “thức chung canh thâu”“sợ tôi ngã”.

Câu kết “Vì yêu em nên có thương thêm ai được đâu” là lời khẳng định cuối cùng và mạnh mẽ nhất cho tình yêu của anh. Đó là một sự chung thủy tuyệt đối, dù đau đớn nhưng không thể thay đổi. Tình yêu dành cho người con gái đã ăn sâu vào tâm hồn anh, chiếm trọn trái tim anh, khiến anh không thể mở lòng cho bất kỳ ai khác.


 

Tổng kết

 

“CÓ THƯƠNG THÊM AI ĐƯỢC ĐÂU” là một bản nhạc buồn, nhưng không ủy mị, mà đầy chất thơ và sự day dứt. Lyric bài hát đã thành công trong việc miêu tả một mối tình không trọn vẹn bằng những hình ảnh ẩn dụ đẹp đẽ và những câu hỏi tu từ đầy ám ảnh. Tình yêu của nhân vật chính là một tình yêu cao thượng, chấp nhận sự đau khổ để người mình yêu được hạnh phúc, và vì thế, anh không thể thương thêm bất kỳ ai khác.

CÙNG CA SĨ