Sao em không nói ra thành câu
Để những giấc mơ khép lại
Ở một góc ban công
Nhìn vườn hoa chờ em tới
Lặng lẽ, anh vẫn cô đơn mà thôi
Dặn lòng anh quên đi những hình bóng ấy
Nhưng chẳng như thế
Sự thật anh vẫn luôn
Nhìn em đi qua những con đường xa
Này em yêu ơi có biết
Anh vẫn luôn âm thầm hạnh phúc
Cho chính em
Vì em là mưa tươi mát, khô cằn
Là bình yên anh mang trong màu mắt em
Cứ thế bơ vơ
Lặng nhìn đêm tối
Cứ mỗi sáng anh lại nhớ em
Anh muốn biết em thấy thế nào
Gửi vào cơn gió là những câu chào
Thổi nhẹ làn tóc em
Vì anh cũng đã cô đơn người ơi
Và em có thấy ngôi sao lẻ loi
Một mình cô đơn giữa đêm
Ở những năm tháng anh vẫn gửi ở lại
Tình em
Nhớ nụ cười lúc đó em mang
Dù mưa nắng hay phong ba
Là em và anh vẫn chờ
Anh vẫn chờ
Một bình minh không xé đôi
Hạnh phúc
Mỗi lần được ôm em trong nụ cười
Đẹp nhất thế gian
Để một lần nữa thôi em
Nhìn nụ cười của em