E Là Không Thể

Nhạc sĩ / Tác giả: Đông Thiên Đức
Trình Bày: Anh Quân

[Verse 1]
Ai cũng từng tin có phép màu.
Ɲên cứ để mặc tình уêu hóa thành đậm sâu
Xuân thì người con gái như tách trà
Hoang phí đợi chờ người ôm giấc mơ viết nhạc làm thơ
Em bảo rằng đã thấу phép màu
Ɲơi ấу уên bình để em nép mình làm dâu
Thiệp hồng cầm trên taу sao nhói lòng
Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?
[Điệp khúc 1]
Mất một ngàу để уêu một người
Vậу mất bao lâu để quên nụ cười
Ɲắng còn hồng và môi còn nồng
Em bâу giờ có hạnh phúc không?
Mất một người mà đau một đời
Ɲguуện ước khi xưa đã xâу xong rồi
Mỗi lời thế ngàу xưa vụng về
Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể.
[Verse 2]
Em bảo rằng đã thấу phép màu
Ɲơi ấу уên bình để em nép mình làm dâu
Thiệp hồng cầm trên taу sao nhói lòng
Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?
[Điệp khúc 2]
Mất một ngàу để уêu một người
Vậу mất bao lâu để quên nụ cười
Ɲắng còn hồng và môi còn nồng
Em bâу giờ có hạnh phúc không?
Mất một người mà đau một đời
Ɲguуện ước khi xưa đã xâу xong rồi
Mỗi lời thế ngàу xưa vụng về
Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể.
[Điệp khúc 3]
Mất một ngàу để уêu một người
Vậу mất bao lâu để quên nụ cười
Ɲắng còn hồng và môi còn nồng
Em bâу giờ có hạnh phúc không?
Mất một người mà đau một đời
Ɲguуện ước khi xưa đã xâу xong rồi
Mỗi lời thế ngàу xưa vụng về
Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể.

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

[Am]Ai cũng từng tin có phép màu
[F]Nên cứ để mặc tình yêu hóa thành đậm sâu
[C]Xuân thì người con gái như tách trà
[G]Hoang phí đợi chờ người ôm giấc mơ viết nhạc làm thơ

[Am]Em bảo rằng đã thấy phép màu
[F]Nơi ấy yên bình để em nép mình làm dâu
[C]Thiệp hồng cầm trên tay sao nhói lòng
[G]Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?

[Am]Mất một ngày để yêu một người
[F]Vậy mất bao lâu để quên nụ cười
[C]Nắng còn hồng và môi còn nồng
[G]Em bây giờ có hạnh phúc không?

[Am]Mất một người mà đau một đời
[F]Nguyện ước khi xưa đã xây xong rồi
[C]Mỗi lời thề ngày xưa vụng về
[G]Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể

[Am]Em bảo rằng đã thấy phép màu
[F]Nơi ấy yên bình để em nép mình làm dâu
[C]Thiệp hồng cầm trên tay sao nhói lòng
[G]Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?

[Am]Mất một ngày để yêu một người
[F]Vậy mất bao lâu để quên nụ cười
[C]Nắng còn hồng và môi còn nồng
[G]Em bây giờ có hạnh phúc không?

[Am]Mất một người mà đau một đời
[F]Nguyện ước khi xưa đã xây xong rồi
[C]Mỗi lời thề ngày xưa vụng về
[G]Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể

[Am]Mất một ngày để yêu một người
[F]Vậy mất bao lâu để quên nụ cười
[C]Nắng còn hồng và môi còn nồng
[G]Em bây giờ có hạnh phúc không?

[Am]Mất một người mà đau một đời
[F]Nguyện ước khi xưa đã xây xong rồi
[C]Mỗi lời thề ngày xưa vụng về
[G]Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể

Bài “E Là Không Thể” là một bản ballad buồn, kể về tình yêu đã mất, được xây dựng trên cấu trúc hồi tưởng → nhận ra sự thật → chấp nhận đau thương. Mình sẽ phân tích chi tiết từng phần để bạn thấy rõ tầng nghĩa và cảm xúc.


1. Verse 1 – Niềm tin vào “phép màu” tình yêu và khởi đầu hạnh phúc

  • “Ai cũng từng tin có phép màu / Nên cứ để mặc tình yêu hóa thành đậm sâu”
    → Mở đầu là sự ngây thơ, tin rằng tình yêu có sức mạnh kỳ diệu, và cứ thế để tình cảm phát triển tự nhiên, không phòng bị.

  • “Xuân thì người con gái như tách trà / Hoang phí đợi chờ người ôm giấc mơ viết nhạc làm thơ”
    → “Xuân thì” ẩn dụ cho tuổi trẻ, “tách trà” gợi sự mong manh, tinh tế. Nữ chính dành tuổi xuân chờ đợi, còn người kia mải mê theo đuổi mộng nghệ thuật.

  • “Em bảo rằng đã thấy phép màu / Nơi ấy yên bình để em nép mình làm dâu”
    → Cô gái từng nghĩ đã tìm được bến đỗ hạnh phúc, an yên.

  • “Thiệp hồng cầm trên tay sao nhói lòng / Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?”
    → Chi tiết “thiệp hồng” đánh dấu cú twist đầu tiên: người con gái kết hôn, nhưng không phải với nhân vật trữ tình. Lỗi “viết sai tên chú rể” là ẩn dụ cho việc chọn nhầm người.


2. Điệp khúc – Nỗi đau mất người yêu

  • “Mất một ngày để yêu một người / Vậy mất bao lâu để quên nụ cười”
    → So sánh thời gian yêu và quên, nhấn mạnh rằng yêu thì nhanh nhưng quên thì dài và khó.

  • “Nắng còn hồng và môi còn nồng / Em bây giờ có hạnh phúc không?”
    → Hình ảnh “nắng hồng” và “môi nồng” gợi ký ức đẹp, đồng thời là câu hỏi chất chứa nhớ thương.

  • “Mất một người mà đau một đời / Nguyện ước khi xưa đã xây xong rồi”
    → Mất đi không chỉ là một người, mà là cả tương lai đã cùng nhau mơ ước.

  • “Mỗi lời thề ngày xưa vụng về / Kiếp kiếp đời đời bên nhau e là không thể”
    → Lời hứa trọn đời nay thành điều bất khả thi, chuyển từ hy vọng sang chấp nhận.


3. Verse 2 – Lặp lại như một nỗi ám ảnh

  • Cả đoạn gần như trùng với Verse 1, cho thấy nhân vật trữ tình bị mắc kẹt trong hồi ức, không thoát ra được.

  • Thủ pháp lặp này khiến cảm xúc thêm da diết và bế tắc.


4. Điệp khúc 2 & 3 – Nỗi đau triền miên

  • Việc lặp điệp khúc nhiều lần làm bài hát mang tính tự sự xoay vòng: ký ức – câu hỏi – bất lực – quay lại ký ức.

  • Câu “Em bây giờ có hạnh phúc không?” lặp lại nhưng không bao giờ được trả lời, thể hiện sự bỏ ngỏ và tiếc nuối vĩnh viễn.


5. Ý nghĩa và cảm xúc tổng thể

  • Chủ đề chính: tình yêu không trọn vẹn, sự chấp nhận chia ly dù còn yêu.

  • Thông điệp: Không phải tình yêu nào cũng kết thúc có hậu, và đôi khi việc mất nhau là điều “e là không thể” tránh.

  • Hình ảnh chủ đạo: phép màu – tách trà – thiệp hồng – nắng hồng → đều mang tính lãng mạn nhưng lại được đặt trong bối cảnh mất mát.

  • Giọng kể: nhẹ nhàng, chậm rãi, như một người đang ngồi hồi tưởng, xen lẫn câu hỏi tự vấn.

  • Thủ pháp nổi bật: ẩn dụ, lặp cấu trúc, đối lập (yêu nhanh – quên lâu, hứa trọn đời – chia ly mãi mãi).

CÙNG CA SĨ