KHI MÀ

Trình Bày: Ronboogz

Năm anh lên 6, thích xem hoạt hình
Nhưng anh không thích nước mắt rớt trên mặt mình
Khi ba nói anh càng lớn thì càng lười
Con mà học dốt mai sau lấy gì làm người?
Năm anh 16, thích viết nhạc tình
Mẹ anh hay nói đừng để nó lừa gạt mình
Những sự hào nhoáng con thấy trên truyền hình
Luôn kèm những thứ đang mong muốn làm phiền mình
Năm anh 26 vẫn cố kiếm kế sinh nhai.
Yêu đương hơi khó khi chẳng biết sẽ tin ai
Mẹ anh hay nói phải kiếm đứa làm bà vui
Dù con mới chính là người cùng họ già cỗi
Anh bước lân la, ngay trước sân ga.
Khi em ngồi xuống hàng ghế đá trước chân ta
Ta chẳng nhìn nhau. Em hỏi vài câu

Khi nào anh mới sống đúng đây?
Khi nào anh mới hết đắng cay?
Khi nào anh mới vui?
Anh chẳng biết nói gì, và đó là khi
Khi mình không muốn khóc trước em
Khi bàn chân lặng lẽ bước lên
Để em chẳng thấy mình buồn
Để cho mọi thứ bình thường
Năm anh 26, bạn bè anh có nhà ba gian
Lôi chuyện anh không có nhà ra than
Và anh cố để mà kiếm được việc làm
Vì sự thanh công luôn được tính bằng tiền bạc
Khi anh 36 đứa con của mình đang lớn dần
Anh ho ra máu với công việc thêm cuối tuần
Nhưng ai thấu vì điều đó chỉ làm mình thêm muối mặt
Và đời vốn không trả công cho những ai đang cúi mặt

Lúc 46 con anh lớn khôn, cần
có số vốn làm điều lớn hơn, và
Nó muốn sống không muốn giống anh
Anh bước lân la, ngay trước sân ga.
Khi em ngồi xuống hàng ghế đá trước chân ta
Ta chẳng nhìn nhau
Em hỏi vài câu

Khi nào anh mới sống đúng đây?
Khi nào anh mới hết đắng cay?
Khi nào anh mới vui?
Anh chẳng biết nói gì, và đó là khi
Khi mình không muốn khóc trước em
Khi bàn chân lặng lẽ bước lên
Để em chẳng thấy mình buồn
Để cho mọi thứ bình thường
Lúc 66 anh chẳng thể đến được nơi nào
Những ước muốn khi ấu thơ tiếp tục bơi vào
Chỉ có sóng gió phía trước đã ngừng khơi mào
Nhưng mà anh…
Khi nào anh mới sống đúng đây?
Khi nào anh mới hết đắng cay?
Khi nào anh mới vui?
Anh chẳng biết nói gì, và đó là khi
Khi mình không muốn khóc trước em
Khi bàn chân lặng lẽ bước lên
Để em chẳng thấy mình buồn
Để cho mọi thứ bình thường

Hợp Âm

[Verse 1]
Năm anh lên [C] sáu, thích xem hoạt [G] hình
Nhưng anh không [Am] thích nước mắt rớt trên mặt [Em] mình
Khi ba nói [F] anh càng lớn thì càng [C] lười
Con mà học [Dm] dốt mai sau lấy gì làm [G] người?

Năm anh mười [C] sáu, thích viết nhạc [G] tình
Mẹ anh hay [Am] nói đừng để nó lừa gạt [Em] mình
Những sự hào [F] nhoáng con thấy trên truyền [C] hình
Luôn kèm những [Dm] thứ đang mong muốn làm phiền [G] mình

[Verse 2]
Năm anh hai [C] sáu vẫn cố kiếm kế sinh [G] nhai
Yêu đương hơi [Am] khó khi chẳng biết sẽ tin [Em] ai
Mẹ anh hay [F] nói phải kiếm đứa làm bà [C] vui
Dù con mới [Dm] chính là người cùng họ già [G] cỗi

Anh bước lân [C] la, ngay trước sân [G] ga
Khi em ngồi [Am] xuống hàng ghế đá trước chân [Em] ta
Ta chẳng nhìn [F] nhau. Em hỏi vài [C] câu
Khi nào anh [Dm] mới sống đúng [G] đây?

[Điệp khúc]
Khi nào anh mới sống đúng [C] đây?
Khi nào anh mới hết đắng [G] cay?
Khi nào anh mới [Am] vui?
Anh chẳng biết nói [Em] gì, và đó là [F] khi
Khi mình không muốn khóc trước [C] em
Khi bàn chân lặng lẽ bước [Dm] lên
Để em chẳng thấy mình [G] buồn
Để cho mọi thứ bình [C] thường

[Verse 3]
Năm anh hai [C] sáu, bạn bè anh có nhà ba [G] gian
Lôi chuyện anh [Am] không có nhà ra [Em] than
Và anh cố [F] để mà kiếm được việc [C] làm
Vì sự thành [Dm] công luôn được tính bằng tiền [G] bạc

Khi anh ba [C] sáu đứa con của mình đang lớn [G] dần
Anh ho ra [Am] máu với công việc thêm cuối [Em] tuần
Nhưng ai thấu [F] vì điều đó chỉ làm mình thêm [C] muối mặt
Và đời vốn [Dm] không trả công cho những ai đang cúi [G] mặt

[Verse 4]
Lúc bốn mươi [C] sáu con anh lớn khôn, cần [G]
Có số [Am] vốn làm điều lớn hơn, và [Em]
Nó muốn [F] sống không muốn giống anh
Anh bước lân [C] la, ngay trước sân [Dm] ga
Khi em ngồi [G] xuống hàng ghế đá trước chân ta

Ta chẳng nhìn [C] nhau
Em hỏi vài [G] câu

[Điệp khúc]
Khi nào anh mới sống đúng [Am] đây?
Khi nào anh mới hết đắng [Em] cay?
Khi nào anh mới [F] vui?
Anh chẳng biết nói [C] gì, và đó là [Dm] khi
Khi mình không muốn khóc trước [G] em
Khi bàn chân lặng lẽ bước [C] lên
Để em chẳng thấy mình [Dm] buồn
Để cho mọi thứ bình [G] thường

[Verse 5]
Lúc sáu mươi [C] sáu anh chẳng thể đến được nơi [G] nào
Những ước muốn [Am] khi ấu thơ tiếp tục bơi [Em] vào
Chỉ có sóng [F] gió phía trước đã ngừng khơi [C] mào
Nhưng mà anh... [Dm]
Khi nào anh mới sống đúng [G] đây?

[Điệp khúc cuối]
Khi nào anh mới sống đúng [C] đây?
Khi nào anh mới hết đắng [G] cay?
Khi nào anh mới [Am] vui?
Anh chẳng biết nói [Em] gì, và đó là [F] khi
Khi mình không muốn khóc trước [C] em
Khi bàn chân lặng lẽ bước [Dm] lên
Để em chẳng thấy mình [G] buồn
Để cho mọi thứ bình [C] thường

 

Bài “Khi Mà” của Ronboogz là một bản rap nhẹ nhàng, sâu sắc, mang tính tự sự, với lối kể chuyện theo dòng thời gian từ lúc còn bé đến khi về già. Dưới đây là phân tích lyric chi tiết:


💡 Chủ đề chính:

  • Cuộc sống, tuổi trưởng thành và sự hy sinh thầm lặng.

  • Bản thân người đàn ông đang tự vấn, chiêm nghiệmtrăn trở về những lựa chọn trong đời.

  • Một hành trình sống đầy áp lực, kìm nén, từ nhỏ đến lớn, đến khi cận kề cái chết, mà chưa bao giờ “sống đúng”, chưa bao giờ thật sự “vui”.


📌 Phân tích theo dòng thời gian:


👶 Năm 6 tuổi:

“Năm anh lên 6, thích xem hoạt hình / Nhưng anh không thích nước mắt rớt trên mặt mình”

  • Tuổi thơ ngây thơ, nhưng đã sớm biết chịu tổn thương.

  • Nước mắt tượng trưng cho sự yếu đuối, và ngay từ bé anh đã học cách kìm nén.

“Ba nói anh càng lớn thì càng lười / Con mà học dốt mai sau lấy gì làm người?”

  • Hình ảnh người cha nghiêm khắc, đặt nặng thành tích.

  • Áp lực “học giỏi mới thành người” được gieo vào tâm trí đứa trẻ từ rất sớm.


👦 Năm 16 tuổi:

“Thích viết nhạc tình / Mẹ anh hay nói đừng để nó lừa gạt mình”

  • Bắt đầu có cảm xúc, mộng mơ, nhưng lại bị cảnh báo bởi người mẹ thực tế.

  • Sự lãng mạn bị nghi ngờ, báo trước một cuộc sống mà niềm tin vào tình yêu không còn trọn vẹn.

“Những sự hào nhoáng con thấy trên truyền hình…”

  • Cảnh tỉnh về sự ảo vọng, vật chất và danh vọng đầy cám dỗ.


👨 Năm 26 tuổi:

“Yêu đương hơi khó khi chẳng biết sẽ tin ai”

  • Tình yêu trở nên xa vời. Người kể chuyện trở nên hoài nghi, không còn dễ dàng mở lòng.

“Mẹ anh hay nói phải kiếm đứa làm bà vui / Dù con mới chính là người cùng họ già cỗi”

  • Bị giằng xé giữa bổn phận và mong muốn cá nhân.

  • Một lời nhắc đầy xót xa: người mẹ muốn con cưới vợ, nhưng quên mất người con cũng đang cô đơn.


🎭 Điệp khúc (nhiều lần lặp lại):

“Khi nào anh mới sống đúng đây?”
“Khi nào anh mới hết đắng cay?”
“Khi nào anh mới vui?”

  • Ba câu hỏi xoáy sâu – đại diện cho nỗi đau không lời của rất nhiều người: sống cả đời mà không biết mình đang sống vì điều gì.

  • Lặp lại suốt bài như một nỗi ám ảnh dai dẳng.

“Anh chẳng biết nói gì, và đó là khi / Khi mình không muốn khóc trước em…”

  • Người đàn ông học cách giấu nước mắt, tự gồng mình, không cho ai thấy sự yếu đuối của bản thân.

  • Một biểu tượng của sự hy sinh thầm lặng.


🏃 Khi trưởng thành – 36 tuổi:

“Anh ho ra máu với công việc thêm cuối tuần / Nhưng ai thấu vì điều đó chỉ làm mình thêm muối mặt”

  • Lao lực, bệnh tật, vẫn tiếp tục cày cuốc, mà không ai cảm thông.

  • Áp lực tài chính, áp lực xã hội khiến người đàn ông luôn phải cúi đầu, nuốt đau thương.


👨‍👦 Khi làm cha – 46 tuổi:

“Con anh cần có số vốn làm điều lớn hơn / Và nó muốn sống không muốn giống anh”

  • Thế hệ sau muốn thoát ra, không muốn lặp lại đời sống buồn tẻ của cha.

  • Đây là một khoảnh khắc đầy chua chát và thức tỉnh: sống cả đời vì con, nhưng cuối cùng vẫn thấy mình thất bại.


👴 Khi về già – 66 tuổi:

“Anh chẳng thể đến được nơi nào / Những ước muốn khi ấu thơ tiếp tục bơi vào…”

  • Tuổi già cận kề, những ước mơ thời trẻ vẫn chưa thực hiện được.

  • Hình ảnh kết thúc bi thương: sống cả đời nhưng chưa bao giờ là chính mình.


🎭 Thông điệp tổng thể:

  • Bài hát là một bản tự sự đời người, của một người đàn ông phải chịu quá nhiều áp lực: từ gia đình, xã hội, công việc, đến tình cảm.

  • Chưa một lần được sống thật, chưa một lần được khóc thoải mái, chưa bao giờ có thể “vui đúng nghĩa”.

  • Một cuộc đời đi qua bằng sự chịu đựng, hy sinh và cô đơn, và cuối cùng chỉ để lại câu hỏi không lời đáp:

“Khi nào anh mới sống đúng đây?”


✍️ Đánh giá nghệ thuật:

  • Lối viết ngắn gọn, đối thoại, thực tế như lời tâm sự khiến người nghe dễ đồng cảm.

  • Dòng thời gian từ 6 đến 66 tuổi cho thấy một vòng đời tròn đầy nhưng trống rỗng.

  • Nhịp điệu chậm, lặp điệp khúc như một nỗi buồn không thể thoát ra.

CÙNG CA SĨ