Hỡi cơn mưa bao đêm không ngủ Liệu rằng xa cách bao lâu thì tình sẽ cũ? Hỡi cơn mưa bao đêm không tạnh Liệu người đứng mãi trong mưa có lạnh không em?
Tiếng ai ca khúc oán cung sầu Mà sầu ai khéo đong đo vừa tròn câu hát Anh cũng mang một khúc u sầu Mà sầu anh chất kín khoang mấy độ thuyền hoa
Trời làm gió xé cánh chim quyên Mỗi nhịp bước, mỗi thước truân chuyên Người gọi mãi, người bịt tai thản lòng ngủ yên Người hờ hững đến mấy cũng được Chẳng về với anh nữa cũng được Thà là Ô Thước, xin đừng cách biệt âm dương
Anh thật ghét cái chốn đông người Vừa bảo ta hai đứa xứng đôi Giờ vẫn hai người, lại bảo ta không phải một đôi Anh vội bán đôi cánh chim quyên để đổi lấy đôi khóa ly biệt Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ yên
Tiếng ai ca cung sầu Mà sầu ai khéo đong đo vừa tròn câu hát Anh cũng mang một khúc u sầu Mà sầu anh chất kín khoang mấy độ thuyền hoa
Trời làm gió xé cánh chim quyên Mỗi nhịp bước, mỗi thước truân chuyên Người gọi mãi, người bịt tai thản lòng ngủ yên Người hờ hững đến mấy cũng được Chẳng về với anh nữa cũng được Thà là Ô Thước, xin đừng cách biệt âm dương
Anh thật ghét cái chốn đông người Vừa bảo ta hai đứa xứng đôi Mình vẫn hai người, lại bảo ta không phải một đôi Anh vội bán đôi cánh chim quyên để đổi lấy đôi khóa ly biệt Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ yên
Anh thật ghét cái chốn đông người Vừa bảo ta hai đứa xứng đôi Giờ vẫn hai người, lại bảo ta không phải một đôi Anh vội bán đôi cánh chim quyên để đổi lấy đôi khóa ly biệt Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ yên
Verse 1 [Am] Hỡi cơn mưa bao đêm không [Dm] ngủ Liệu rằng xa cách bao [G] lâu thì tình sẽ [C] cũ? [F] Hỡi cơn mưa bao đêm không [Dm] tạnh Liệu người đứng mãi trong [E7] mưa có lạnh không [Am] em?
Verse 2 [Am] Tiếng ai ca khúc oán cung [Dm] sầu Mà sầu ai khéo đong [G] đo vừa tròn câu [C] hát [F] Anh cũng mang một khúc u [Dm] sầu Mà sầu anh chất kín khoang [E7] mấy độ thuyền [Am] hoa
Chorus [F] Trời làm gió xé cánh chim [G] quyên [C] Mỗi nhịp bước, mỗi thước truân [Am] chuyên [Dm] Người gọi mãi, người bịt tai [E7] thản lòng ngủ [Am] yên [F] Người hờ hững đến mấy cũng [G] được [C] Chẳng về với anh nữa cũng [Am] được [Dm] Thà là Ô Thước, xin đừng [E7] cách biệt âm [Am] dương
Bridge [C] Anh thật ghét cái chốn đông [G] người [Am] Vừa bảo ta hai đứa xứng [Em] đôi [F] Giờ vẫn hai người, lại bảo [C] ta không phải một [Dm] đôi [E7] Anh vội bán đôi cánh chim [Am] quyên để đổi lấy đôi khóa ly [F] biệt [Dm] Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ [E7] yên
(Repeat Verse 2) [Am] Tiếng ai ca cung [Dm] sầu Mà sầu ai khéo đong [G] đo vừa tròn câu [C] hát [F] Anh cũng mang một khúc u [Dm] sầu Mà sầu anh chất kín khoang [E7] mấy độ thuyền [Am] hoa
(Repeat Chorus) [F] Trời làm gió xé cánh chim [G] quyên [C] Mỗi nhịp bước, mỗi thước truân [Am] chuyên [Dm] Người gọi mãi, người bịt tai [E7] thản lòng ngủ [Am] yên [F] Người hờ hững đến mấy cũng [G] được [C] Chẳng về với anh nữa cũng [Am] được [Dm] Thà là Ô Thước, xin đừng [E7] cách biệt âm [Am] dương
(Repeat Bridge) [C] Anh thật ghét cái chốn đông [G] người [Am] Vừa bảo ta hai đứa xứng [Em] đôi [F] Mình vẫn hai người, lại bảo [C] ta không phải một [Dm] đôi [E7] Anh vội bán đôi cánh chim [Am] quyên để đổi lấy đôi khóa ly [F] biệt [Dm] Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ [E7] yên
Outro [C] Anh thật ghét cái chốn đông [G] người [Am] Vừa bảo ta hai đứa xứng [Em] đôi [F] Giờ vẫn hai người, lại bảo [C] ta không phải một [Dm] đôi [E7] Anh vội bán đôi cánh chim [Am] quyên để đổi lấy đôi khóa ly [F] biệt [Dm] Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ [E7] yên [Dm] Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ [Am] yên
“Khóa Ly Biệt” của Voi Bản Đôn (Đông Thiên Đức) là một bản ballad buồn, da diết, chất chứa nỗi đau chia ly sâu sắc. Lời bài hát không chỉ đơn thuần là kể một câu chuyện tình yêu tan vỡ mà còn là sự ẩn dụ, thể hiện sự oán trách, tiếc nuối và nỗi đau tột cùng của người ở lại.
Phân tích ca từ
1. Mở đầu với những câu hỏi day dứt
Hỡi cơn mưa bao đêm không ngủ Liệu rằng xa cách bao lâu thì tình sẽ cũ? Hỡi cơn mưa bao đêm không tạnh Liệu người đứng mãi trong mưa có lạnh không em?
Lời bài hát mở đầu bằng những câu hỏi tu từ, hướng về “cơn mưa” – hình ảnh ẩn dụ cho nỗi buồn, sự cô đơn. “Mưa bao đêm không ngủ” và “không tạnh” thể hiện nỗi đau kéo dài, không dứt. Câu hỏi “xa cách bao lâu thì tình sẽ cũ?” không phải để tìm câu trả lời, mà là nỗi băn khoăn về sự phai nhạt của tình cảm theo thời gian, một nỗi sợ hãi mà ai trong tình yêu cũng phải đối mặt. Câu hỏi thứ hai “người đứng mãi trong mưa có lạnh không em?” vừa là sự quan tâm, vừa là sự trách móc nhẹ nhàng, rằng dù đã rời xa nhưng anh vẫn còn lo lắng cho em, còn em thì sao?
2. Nỗi sầu của người hát và sự thờ ơ của người nghe
Tiếng ai ca khúc oán cung sầu Mà sầu ai khéo đong đo vừa tròn câu hát Anh cũng mang một khúc u sầu Mà sầu anh chất kín khoang mấy độ thuyền hoa
Trời làm gió xé cánh chim quyên Mỗi nhịp bước, mỗi thước truân chuyên Người gọi mãi, người bịt tai thản lòng ngủ yên
Ở đây, ca từ chuyển sang một giọng điệu trữ tình hơn, sử dụng những hình ảnh cổ điển. “Khúc oán cung sầu” là tiếng hát của một người đau khổ, nhưng nỗi sầu đó lại được “đong đo vừa tròn câu hát”, cho thấy sự tinh tế, điêu luyện trong cách biểu đạt nỗi đau. Anh cũng mang nỗi sầu, nhưng nỗi sầu của anh lại nặng nề hơn, “chất kín khoang mấy độ thuyền hoa” (một hình ảnh lấy cảm hứng từ thơ cổ). Nỗi sầu này không chỉ là nỗi buồn đơn thuần mà là một gánh nặng, một sự chìm đắm trong đau khổ.
Hình ảnh “gió xé cánh chim quyên” tượng trưng cho sự chia ly đau đớn, bất ngờ. Đặc biệt, câu “người gọi mãi, người bịt tai thản lòng ngủ yên” thể hiện sự tuyệt vọng tột cùng. Một bên là sự tha thiết, cố gắng níu kéo (“gọi mãi”), bên kia là sự lạnh lùng, dứt khoát đến vô tâm (“bịt tai thản lòng ngủ yên”). Đây là một trong những câu hát đau đớn nhất, lột tả sự đối lập giữa hai thái cực cảm xúc.
3. Sự chấp nhận và nỗi đau tột cùng
Người hờ hững đến mấy cũng được Chẳng về với anh nữa cũng được Thà là Ô Thước, xin đừng cách biệt âm dương
Anh vội bán đôi cánh chim quyên để đổi lấy đôi khóa ly biệt Khóa duyên mình khỏi kẻ lạ để người ngủ yên
Những câu này là sự chấp nhận đau đớn. Anh có thể chấp nhận sự hờ hững, việc em không về nữa, nhưng nỗi sợ hãi lớn nhất là sự “cách biệt âm dương”. Đây là một cách nói quá, thể hiện rằng nỗi đau này lớn đến mức giống như sự chia lìa sinh tử, không thể nào hàn gắn.
Hình ảnh “bán đôi cánh chim quyên” (loài chim tượng trưng cho tình yêu đôi lứa) để đổi lấy “đôi khóa ly biệt” là một ẩn dụ mạnh mẽ và bi kịch. Nó cho thấy anh đã tự tay từ bỏ tình yêu, hy sinh tất cả để “khóa duyên mình khỏi kẻ lạ”, để tình yêu này mãi mãi thuộc về họ, dù có đau khổ. Mục đích cuối cùng của hành động này là “để người ngủ yên”, thể hiện sự hy sinh cao cả, mong muốn người mình yêu được bình an, thanh thản, dù phải trả giá bằng hạnh phúc của chính mình.
4. Nỗi oán trách từ sự trớ trêu
Anh thật ghét cái chốn đông người Vừa bảo ta hai đứa xứng đôi Giờ vẫn hai người, lại bảo ta không phải một đôi
Lời bài hát quay lại với sự oán trách, nhưng không phải oán trách người yêu mà là oán trách “cái chốn đông người” (dư luận, số phận). Họ đã từng được ca tụng là “xứng đôi”, nhưng giờ đây, vẫn là “hai người” nhưng lại không phải “một đôi”. Sự trớ trêu này tạo ra một nỗi đau dai dẳng, khi mọi người xung quanh đã nhìn nhận họ là một đôi, nhưng cuối cùng họ lại phải chia lìa. Điều này càng làm tăng thêm sự cô đơn, lạc lõng của người ở lại.
Kết luận
“Khóa Ly Biệt” là một tác phẩm đầy chất thơ và bi kịch. Ca từ không chỉ kể một câu chuyện tình mà còn là sự kết hợp của những hình ảnh ẩn dụ, biểu tượng sâu sắc. Nỗi đau của sự chia ly, sự chấp nhận đau đớn, nỗi oán trách số phận, và sự hy sinh thầm lặng của người ở lại được lột tả một cách tinh tế, chạm đến trái tim người nghe. Bài hát để lại một cảm giác day dứt, nuối tiếc về một tình yêu đã từng rất đẹp nhưng không thể đi đến cuối cùng.