MOIEM 

Trình Bày: DangrangtoDONAL

Lả Lướt workaholishi
Tay em vai em làn môi em
Nó còn khắc sâu
Nàng cười nhẹ, vuốt tóc
Anh không *** nhìn vào mắt đâu
Buông xuôi và quay đi
Có nghĩa là thôi
Anh sẽ chẳng nhớ đâu
Chỉ là bên trong sâu hơn
Anh mong ta quay về với nhau
Callin’ cho mama
Con phải nghe theo lí trí
Cô ấy khiến cơn đau chằng chịt
Mà chẳng chịu ra đi
Miên man đêm ngày party
Trên người đeo thêm VVs
Bỏ lại một người làm nhạc
Mà cứ tưởng mình là GD
Khi xưa em làm quen anh
Em bảo sao anh quá chất
Worka gang với cả âm nhạc
Anh nghĩ đó chính là nguyên nhân
Giờ thì mắt em, môi em
Và kỉ niệm mới là nguyên nhân
Rồi lại tự mình ràng buộc mình, yeah
Trong đêm tối, mưa giăng lối
Anh như một kẻ điên tình
Đang đi tìm sự yên bình
Một người mới chung chăn gối
Nhưng không phải là một gia đình
Chưa bao giờ là một gia đình
Chờ em mãi
Em mới tới
Nhưng em lại vụt qua mình
Chớp nhoáng như loài hoa quỳnh
Ôm anh trên đoạn Ba Đình
Ngân nga một bài ca tình
Anh không còn nhận ra mình
Anh không còn nhận ra mình
Anh không còn nhận ra mình
Anh không còn nhận ra mình
Thôi thôi không cần phải tell me
Những lời sáo rỗng
Đi đi xin đừng quan tâm
Hỏi han anh có làm sao không
Anh không làm sao đâu
Chỉ là mang thêm hai ba áo ấm
Khoác lên khi se lạnh
Anh băng qua màn đêm đông
Bởi vì tương lai anh phải cố gắng
Chặng đường này còn dài
Anh phải cầm chặt vô lăng
Cảnh tối đen đường mịt mù
Nhưng anh tin một ngày có nắng
Chúc em yên bình
Vì chẳng còn gì phải lăn tăn
Lá vàng tất cả chỉ còn lại
Là một đống lá vàng
Khi anh đi qua thăm nơi chúng mình
Hồi mọi chuyện chẳng cần chứng minh
Đưa con thuyền nơi trái tim
Anh ra khơi
Hết rồi anh cũng thấy
Mình mệt phết rồi
Anh phải để cho
Cảm xúc được nghỉ ngơi
Chấp nhận em đã mãi thật xa vời
Ngồi lặng nhìn, trời mưa sao băng rơi
Rơi xuống đây
Rơi vào anh
Anh không còn nhận ra mình
Rơi xuống đây
Rơi vào anh
Anh không còn nhận ra
Anh không còn nhận ra mình
Rơi xuống đây
Rơi vào anh
Anh không còn nhận ra mình
Rơi xuống đây
Rơi vào anh
Trong đêm tối, mưa giăng lối
Anh như một kẻ điên tình
Đang đi tìm sự yên bình
Một người mới chung chăn gối
Nhưng không phải là một gia đình
Chưa bao giờ là một gia đình
Chờ em mãi
Em mới tới
Nhưng em lại vụt qua mình
Chớp nhoáng như loài hoa quỳnh
Ôm anh trên đoạn Ba Đình
Ngân nga một bài ca tình
Anh không còn nhận ra mình
Anh không còn nhận ra mình

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

Intro
[Em] [C] [G] [D]
[Em] [C] [G] [D]

Verse 1
[Em] Lả lướt workaholishi
[C] Tay em vai em làn môi em nó còn khắc sâu
[G] Nàng cười nhẹ, vuốt tóc
[D] Anh không *** nhìn vào mắt đâu
[Em] Buông xuôi và quay đi
[C] Có nghĩa là thôi, anh sẽ chẳng nhớ đâu
[G] Chỉ là bên trong sâu hơn
[D] Anh mong ta quay về với nhau

[Em] Callin' cho mama, con phải nghe theo lí trí
[C] Cô ấy khiến cơn đau chằng chịt mà chẳng chịu ra đi
[G] Miên man đêm ngày party, trên người đeo thêm VVs
[D] Bỏ lại một người làm nhạc mà cứ tưởng mình là GD

[Em] Khi xưa em làm quen anh, em bảo sao anh quá chất
[C] Worka gang với cả âm nhạc, anh nghĩ đó chính là nguyên nhân
[G] Giờ thì mắt em, môi em, và kỉ niệm mới là nguyên nhân
[D] Rồi lại tự mình ràng buộc mình, yeah

Chorus
[Em] Trong đêm tối, mưa giăng lối
[C] Anh như một kẻ điên tình
[G] Đang đi tìm sự yên bình
[D] Một người mới chung chăn gối

[Em] Nhưng không phải là một gia đình
[C] Chưa bao giờ là một gia đình
[G] Chờ em mãi, em mới tới
[D] Nhưng em lại vụt qua mình

[Em] Chớp nhoáng như loài hoa quỳnh
[C] Ôm anh trên đoạn Ba Đình
[G] Ngân nga một bài ca tình
[D] Anh không còn nhận ra mình

Verse 2
[Em] Thôi thôi không cần phải tell me những lời sáo rỗng
[C] Đi đi xin đừng quan tâm, hỏi han anh có làm sao không
[G] Anh không làm sao đâu, chỉ là mang thêm hai ba áo ấm
[D] Khoác lên khi se lạnh, anh băng qua màn đêm đông

[Em] Bởi vì tương lai anh phải cố gắng, chặng đường này còn dài
[C] Anh phải cầm chặt vô lăng, cảnh tối đen đường mịt mù
[G] Nhưng anh tin một ngày có nắng, chúc em yên bình
[D] Vì chẳng còn gì phải lăn tăn

[Em] Lá vàng tất cả chỉ còn lại là một đống lá vàng
[C] Khi anh đi qua thăm nơi chúng mình, hồi mọi chuyện chẳng cần chứng minh
[G] Đưa con thuyền nơi trái tim anh ra khơi
[D] Hết rồi anh cũng thấy mình mệt phết rồi

[Em] Anh phải để cho cảm xúc được nghỉ ngơi
[C] Chấp nhận em đã mãi thật xa vời
[G] Ngồi lặng nhìn, trời mưa sao băng rơi
[D] Rơi xuống đây, rơi vào anh

Bridge
[Em] Anh không còn nhận ra mình
[C] Rơi xuống đây, rơi vào anh
[G] Anh không còn nhận ra
[D] Anh không còn nhận ra mình

[Em] Rơi xuống đây, rơi vào anh
[C] Anh không còn nhận ra mình
[G] Rơi xuống đây, rơi vào anh

Chorus (lặp)
[Em] Trong đêm tối, mưa giăng lối
[C] Anh như một kẻ điên tình
[G] Đang đi tìm sự yên bình
[D] Một người mới chung chăn gối

[Em] Nhưng không phải là một gia đình
[C] Chưa bao giờ là một gia đình
[G] Chờ em mãi, em mới tới
[D] Nhưng em lại vụt qua mình

[Em] Chớp nhoáng như loài hoa quỳnh
[C] Ôm anh trên đoạn Ba Đình
[G] Ngân nga một bài ca tình
[D] Anh không còn nhận ra mình

Outro
[Em] Anh không còn nhận ra mình
[C] Anh không còn nhận ra mình
[G] Anh không còn nhận ra mình
[D] Anh không còn nhận ra mình

Bài “MOIEM” – DONAL, Dangrangto mang một màu sắc buồn, nội tâm và đầy mâu thuẫn cảm xúc, kể về hành trình một chàng trai sau chia tay, vừa cố quên vừa không thể thoát khỏi ký ức về người cũ. Mình sẽ phân tích thành 4 khía cạnh: nội dung, hình ảnh, cảm xúc, và thông điệp.


1. Nội dung & diễn biến cảm xúc

  • Mở đầu:
    Nhân vật nam nhớ về hình ảnh người yêu cũ: “tay em, vai em, làn môi em” – những chi tiết cơ thể gần gũi gợi cảm xúc sâu đậm.
    → Dù cố “buông xuôi” và tỏ ra không quan tâm, trong lòng anh vẫn mong “ta quay về với nhau”.

  • Sự dằn vặt:
    Anh nhận ra mình đang mắc kẹt giữa lý trí (callin’ cho mama, nghe lời khuyên) và cảm xúc (không quên được kỷ niệm).
    Có chút tự chế giễu khi so sánh mình với “GD” (G-Dragon) và lối sống party, nhưng đó chỉ là cách trốn chạy nỗi đau.

  • Ký ức xen hiện tại:
    Những hình ảnh quá khứ (ôm nhau ở Ba Đình, ngân nga bài ca tình) đối lập với hiện tại đầy trống trải.
    Lời lặp lại “Anh không còn nhận ra mình” nhấn mạnh sự mất phương hướng và bản ngã bị xóa mờ.

  • Chấp nhận & buông bỏ:
    Cuối cùng, anh quyết định “để cảm xúc được nghỉ ngơi” và thừa nhận em đã “mãi thật xa vời”.
    Hình ảnh “lá vàng” và “trời mưa sao băng rơi” vừa đẹp vừa buồn, tượng trưng cho những gì đã qua và mong ước về một điều ước cuối cùng.


2. Hình ảnh & ẩn dụ

  • “Hoa quỳnh”: loài hoa nở trong chốc lát rồi tàn, ví tình yêu ngắn ngủi nhưng rực rỡ.

  • “Mưa giăng lối”: bầu không khí u tối, khó tìm thấy đường, tượng trưng cho tâm trạng bế tắc.

  • “Lá vàng”: sự tàn phai, kết thúc một mùa tình yêu.

  • “Sao băng rơi”: khoảnh khắc đẹp và hiếm hoi, cũng như hy vọng mong manh về một điều ước.


3. Cảm xúc chính

  • Hoang mang & mất mát: anh cảm thấy mình không còn là chính mình.

  • Day dứt: ký ức vẫn đeo bám, khiến anh khó bước tiếp.

  • Buông bỏ bất đắc dĩ: cuối cùng chấp nhận để tình yêu ra đi, nhưng không phải không còn yêu.


4. Thông điệp

Bài hát nói về hậu chia tay, khi lý trí bảo quên nhưng trái tim vẫn còn yêu.
Nó cũng gửi gắm rằng có những mối quan hệ chưa từng là “một gia đình”, nhưng vẫn để lại vết hằn sâu đậm, và việc buông bỏ là cần thiết để tìm lại chính mình.