Nâng Chén Tiêu Sầu

Trình Bày: BÍCH PHƯƠNG

Anh thấy đôi mắt em sầu,
Chẳng phải vì người đến sau,
Cũng chẳng phải bởi anh đâu,
Bởi anh đâu đáng để phải đau.

Em muốn đêm tối không màu,
Nhớ thương không cuối không đầu,
Em uống thêm chút men sầu,
Xem con tim em còn nông sâu.

Một chén cho người,
Mười năm bỗng hoá hư không,
Không luyến lưu gì,
Người đi không nhơ không mong.

1 chén cho đời,
Lả lơi con nước xuôi dòng,
Có chăng cũng là,
Trôi về biển rộng mênh mông.

Há á á á à,
1 lần thôi em say nghiêng ngả,
Uống hết những xót xa em còn mang.
Há á á á à,
Giọt sầu rơi,
Buông lơi em thả,
Chấm hết những tháng năm lòng ngổn ngang

Quen sống trong đống u sầu,
Để rồi chẳng còn biết đau,
Nên đến khi phải xa nhau,
Trái tim em không thể nhỏ máu.
Xin lỗi khi phải xa nhau,
Bởi em tim đã phai màu,
Em cũng không trách anh đâu,
Nên mong anh trong lòng không đau.

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

Verse 1
[Am] Anh thấy đôi mắt em [G] sầu,
[C] Chẳng phải vì người đến [F] sau,
[Dm] Cũng chẳng phải bởi anh [E7] đâu,
[Am] Bởi anh đâu đáng để phải [A7] đau.
[Dm] Em muốn đêm tối không [G] màu,
[C] Nhớ thương không cuối không [F] đầu,
[Dm] Em uống thêm chút men [E7] sầu,
[Am] Xem con tim em còn nông [A7] sâu.

Chorus
[Dm] Một chén cho người,
[G] Mười năm bỗng hoá hư [C] không,
[F] Không luyến lưu gì,
[Dm] Người đi không nhơ không [E7] mong.
[Am] 1 chén cho đời,
[Dm] Lả lơi con nước xuôi [G] dòng,
[C] Có chăng cũng là,
[Am] Trôi về biển rộng mênh [F] mông.

Pre-Chorus
[Dm] Há á á á à,
[E7] 1 lần thôi em say nghiêng [Am] ngả,
[F] Uống hết những xót xa em còn [Dm] mang.
[E7] Há á á á à,
[Am] Giọt sầu [G] rơi,
[C] Buông lơi em [F] thả,
[Dm] Chấm hết những tháng năm lòng ngổn [E7] ngang

Verse 2
[Am] Quen sống trong đống u [G] sầu,
[C] Để rồi chẳng còn biết [F] đau,
[Dm] Nên đến khi phải xa [E7] nhau,
[Am] Trái tim em không thể nhỏ [A7] máu.
[Dm] Xin lỗi khi phải xa [G] nhau,
[C] Bởi em tim đã phai [F] màu,
[Dm] Em cũng không trách anh [E7] đâu,
[Am] Nên mong anh trong lòng không [E7] đau.

Dưới đây là phân tích chi tiết lời bài hát “Nâng Chén Tiêu Sầu” của Bích Phương.


 

Phân tích lời bài hát

 

“Nâng Chén Tiêu Sầu” của Bích Phương là một bản ballad buồn, mang đậm chất tự sự và sự chiêm nghiệm về nỗi đau trong tình yêu. Lời bài hát không chỉ đơn thuần là sự than vãn mà còn thể hiện một thái độ chấp nhận, thậm chí là vô cảm trước sự tan vỡ, bởi trái tim đã quá chai sạn.

 

1. Nỗi đau đã không còn đau

 

Anh thấy đôi mắt em sầu, Chẳng phải vì người đến sau, Cũng chẳng phải bởi anh đâu, Bởi anh đâu đáng để phải đau. … Quen sống trong đống u sầu, Để rồi chẳng còn biết đau, Nên đến khi phải xa nhau, Trái tim em không thể nhỏ máu.

Mở đầu bài hát là một lời giải thích đầy cay đắng. Cô gái thừa nhận đôi mắt mình “sầu”, nhưng không phải vì tình yêu mới hay sự rời đi của người cũ. Nỗi sầu này không phải là nỗi đau của một cuộc chia ly, mà là nỗi sầu đã tồn tại từ lâu, như một phần của cuộc sống.

Lời ca “Bởi anh đâu đáng để phải đau” cho thấy một sự dửng dưng, thậm chí là khinh miệt. Nó hàm ý rằng người yêu cũ không có đủ giá trị để làm cô tổn thương. Sự chai sạn trong cảm xúc được thể hiện rõ nhất ở câu “quen sống trong đống u sầu, để rồi chẳng còn biết đau”. Trái tim cô gái đã trải qua quá nhiều buồn đau đến mức trở nên vô cảm, không thể “nhỏ máu” khi phải đối diện với sự chia ly. Đây là một trạng thái bi kịch và đáng thương, khi mà nỗi đau không còn có thể biểu hiện ra được nữa.

 

2. Hành động “tiêu sầu” và sự buông bỏ

 

Em muốn đêm tối không màu, Nhớ thương không cuối không đầu, Em uống thêm chút men sầu, Xem con tim em còn nông sâu. … Một chén cho người, Mười năm bỗng hoá hư không, Không luyến lưu gì, Người đi không nhơ không mong.

Hành động “nâng chén tiêu sầu” không phải là để quên đi nỗi buồn mà là để kiểm chứng cảm xúc của bản thân. Cô gái muốn uống để “xem con tim em còn nông sâu”, muốn thử xem trái tim mình liệu có còn chút cảm giác nào hay không.

Lời ca tiếp tục với việc nâng ly, nhưng không phải cho người đã đi mà là để buông bỏ. “Một chén cho người, mười năm bỗng hoá hư không” thể hiện sự phủ nhận hoàn toàn quá khứ. Không có sự tiếc nuối, không có sự luyến lưu, chỉ có sự chấp nhận rằng mọi thứ đã kết thúc và không còn ý nghĩa gì nữa. Sự lạnh lùng này đối lập hoàn toàn với nỗi sầu đã ăn sâu trong cô, tạo nên một sự mâu thuẫn đầy kịch tính.

 

3. Điệp khúc của sự giải thoát và chấp nhận

 

Há á á á à, 1 lần thôi em say nghiêng ngả, Uống hết những xót xa em còn mang. Há á á á à, Giọt sầu rơi, Buông lơi em thả, Chấm hết những tháng năm lòng ngổn ngang

Điệp khúc là cao trào cảm xúc của bài hát. Cô gái không muốn che giấu hay kìm nén nữa, mà muốn “say nghiêng ngả” để giải thoát chính mình. Việc “uống hết những xót xa”“buông lơi em thả” cho thấy một sự giải thoát khỏi gánh nặng cảm xúc. Đây là một hành động của sự chấp nhận và buông bỏ hoàn toàn. Dù nỗi sầu đã trở thành một phần của cô, nhưng cô vẫn hy vọng có thể chấm dứt những tháng ngày “lòng ngổn ngang”.

 

4. Lời xin lỗi và sự vô cảm cuối cùng

 

Xin lỗi khi phải xa nhau, Bởi em tim đã phai màu, Em cũng không trách anh đâu, Nên mong anh trong lòng không đau.

Lời bài hát kết thúc bằng một lời xin lỗi, nhưng đó không phải là lời xin lỗi của một người đau khổ. Lời xin lỗi này mang tính khách quan, như một sự thông báo về một sự thật rằng “tim đã phai màu” và không còn cảm xúc. Cô gái không trách móc người yêu, mà chỉ mong anh “không đau”. Sự vô cảm này không phải vì cô không quan tâm, mà là vì cô đã quá mệt mỏi với nỗi buồn của chính mình. Sự bình thản đến lạnh lùng này chính là một nỗi đau khác, một nỗi đau không thể thốt nên lời.


 

Tổng kết

 

“Nâng Chén Tiêu Sầu” là một tác phẩm âm nhạc đầy chất tự sự, thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc nỗi đau của sự chai sạn cảm xúc. Lời bài hát không trực tiếp thể hiện sự buồn bã mà lại thông qua sự vô cảm, sự buông bỏ để nói lên nỗi đau đã ăn sâu vào tâm hồn. Nó là một bức tranh bi kịch về một trái tim đã trải qua quá nhiều tổn thương, đến mức không còn có thể rơi lệ hay cảm thấy đau đớn nữa.