NGƯỜI NHƯ ANH XỨNG ĐÁNG CÔ ĐƠN 

[Lời bài hát “NGƯỜI NHƯ ANH XỨNG ĐÁNG CÔ ĐƠN”]

[Verse 1: Jey B, Karik, Negav, Ngô Kiến Huy]
Ánh sáng tắt đi, chẳng để lại thứ gì
Cuối cùng mọi cố gắng chỉ là vứt đi
Tìm trong ký ức vẫn còn, bờ vai môi son
Từng ở bên anh, từng nằm tay anh

Trí nhớ khắc sâu, ngày đôi ta mất nhau
Bất lực anh trôi vào trong nỗi đau
Chẳng gì có thể xứng đáng lấp đầy
Khoảng trời em buông tay nơi đây
Bước chân như ngã quỵ
Chấp nhận ta chia ly

[Chorus: Vũ Cát Tường, Vũ Cát Tường & Jey B]
Phải chăng anh đã lỡ đến sớm
Một vài kiếp người để yêu em
Phải chăng duyên chúng ta phải chấp nhận
Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý trời

Giữ em một chút trước lúc xa hơn
Trời làm gió từng cơn
Có lẽ người như anh
Chỉ xứng đáng cô đơn

[Rap: Karik, Negav, Vũ Cát Tường]
Nếu bên anh mà em quá nhiều phiền lo
Anh xin trả lại em sự tự do
Để em sớm vui lên, rồi mai sẽ mau
Quên về những ngày u ám không đáng có

Anh chỉ là một phần của hành trình
Dù đã từng nghĩ rằng hơn thế
Nhưng tương lai cả hai đã sụp đổ
Cũng vì cách yêu của anh quá vụng về

Khi trải qua vô số lần thất vọng
Có lẽ em đã chẳng muốn hy vọng nữa
Có cố gắng cách mấy cũng bằng thừa
Bởi anh là người khiến tim em đóng cửa

Nếu anh chọn ở lại với cô đơn
Cùng những mảnh ký ức chưa trọn vẹn
Chỉ tiếc rằng từ nay về sau
Chẳng còn danh phận gì để mà nhớ em

Alright, nhìn em đang yêu ai đậm sâu (sâu)
Anh chỉ biết cắn răng chịu đau
Nhiều lần đã ước ta lỡ may gặp nhau giống như lần đầu
Bạn bè thường bày trò trêu anh
Gửi những story em cùng người tốt hơn (ah)
Chẳng thể nói gì hơn với thứ anh từng
Cho em anh xứng đáng là người cô đơn
Bao nhiêu năm qua không thể đếm hết lúc nước mắt mình rơi (ah-ah-ah)
Ký ức cứ đến chứ anh chẳng dám tìm tới
Nhiêu lời hát ấy chỉ viết về một người
Vậy thì đành thôi
Em chẳng muốn thấy mình đơn côi
Anh chỉ muốn chờ ngày em tới
Xem anh như một người mới-ới-ới-ới-ới

[Chorus: Ngô Kiến Huy & Jey B, Ngô Kiến Huy, Jey B & Vũ Cát Tường]
Phải chăng anh đã lỡ đến sớm
Một vài kiếp người để yêu em
Phải chăng duyên chúng ta phải chấp nhận
Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý trời

Giữ em một chút trước lúc xa hơn
Trời làm gió từng cơn
Có lẽ người như anh
Chỉ xứng đáng cô đơn

[Bridge: Jey B, Ngô Kiến Huy & Vũ Cát Tường, Karik]
Một mùa hạ ôn như có khiến giấc mơ Yêu em được kéo dài thêm?
Chìm mình vào mưa đêm liệu tim anh thôi nhức nhối?
(Kết cục hôm nay sẽ mãi không thay đổi
Câu chuyện của chúng ta phải dừng ở đây thôi)
Đành chia đôi rẽ lối
(Tự thân gặm nhấm những ngày tháng lầm lỗi
Lẳng lặng ngược dòng hoa trôi)
Mình anh trong bóng tối

[Chorus: All, Negav, Vũ Cát Tường]
Phải chăng anh đã lỡ đến sớm
Một vài kiếp người để yêu em
Phải chăng duyên chúng ta phải chấp nhận
Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý trời

Giữ em một chút trước lúc xa hơn (Trái tim em muốn giữ lại)
Cơn đau không thể bớt đi hơn
Có lẽ người như anh (hooh-ooh)
Chỉ xứng đáng cô đơn

Có lẽ người như anh
Chỉ xứng đáng cô đơn

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

Verse 1: Jey B, Karik, Negav, Ngô Kiến Huy
[Cadd9] Ánh sáng [Fm] tắt đi, chẳng để lại thứ gì
[Am7] Cuối cùng mọi [Dm7] cố gắng chỉ là vứt [G7] đi
[C] Tìm trong ký ức vẫn còn, bờ vai môi son
[Fmaj7] Từng ở [Fm6] bên anh, từng [Em7] nằm tay [Am7] anh

[Dm7] Trí nhớ khắc [Gsus4] sâu, ngày đôi ta [C] mất nhau
[Fm] Bất lực anh [Am7] trôi vào trong nỗi [Dm7] đau
[G7] Chẳng gì có [C] thể xứng đáng lấp đầy
[Fmaj7] Khoảng trời em [Em7] buông tay nơi đây
[Am7] Bước chân như ngã [Dm7] quỵ
[Gsus4] Chấp nhận ta chia [G] ly

Chorus: Vũ Cát Tường, Vũ Cát Tường & Jey B
[Fmaj7] Phải chăng anh đã [G] lỡ đến sớm
[Em7] Một vài kiếp [Am7] người để yêu em
[Dm7] Phải chăng duyên chúng [G] ta phải chấp nhận
[C] Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý [C7] trời

[Fmaj7] Giữ em một chút [G] trước lúc xa hơn
[Em7] Trời làm gió từng [Am7] cơn
[Dm7] Có lẽ người như [G] anh
[C] Chỉ xứng đáng cô đơn

Rap: Karik, Negav, Vũ Cát Tường
[Fmaj7] Nếu bên anh mà em quá nhiều phiền lo
[Fm6] Anh xin trả lại em sự tự do
[Em7] Để em sớm vui lên, rồi mai sẽ mau
[Am7] Quên về những ngày u ám không đáng có

[Dm7] Anh chỉ là một phần của hành trình
[G7b9] Dù đã từng nghĩ rằng hơn thế
[Cmaj7] Nhưng tương lai cả hai đã sụp đổ
[C7] Cũng vì cách yêu của anh quá vụng về

[Fmaj7] Khi trải qua vô số lần thất vọng
[Fm6] Có lẽ em đã chẳng muốn hy vọng nữa
[Em7] Có cố gắng cách mấy cũng bằng thừa
[A7] Bởi anh là người khiến tim em đóng cửa

[Dm7] Nếu anh chọn ở lại với cô đơn
[G7b9] Cùng những mảnh ký ức chưa trọn vẹn
[Cmaj7] Chỉ tiếc rằng từ nay về sau
[C7] Chẳng còn danh phận gì để mà nhớ em

[Fmaj7] Alright, nhìn em đang yêu ai đậm sâu (sâu)
[Fm6] Anh chỉ biết cắn răng chịu đau
[Em7] Nhiều lần đã ước ta lỡ may gặp nhau
[Am7] Giống như lần đầu
[Dm7] Bạn bè thường bày trò trêu anh
[G7] Gửi những story em cùng người tốt hơn (ah)
[Cmaj7] Chẳng thể nói gì hơn với thứ anh từng
[C7] Cho em anh xứng đáng là người cô đơn

[Fmaj7] Bao nhiêu năm qua không thể đếm hết lúc nước mắt mình rơi (ah-ah-ah)
[Fm6] Ký ức cứ đến chứ anh chẳng dám tìm tới
[Em7] Nhiêu lời hát ấy chỉ viết về một người
[Am7] Vậy thì đành thôi
[Dm7] Em chẳng muốn thấy mình đơn côi
[G7] Anh chỉ muốn chờ ngày em tới
[C] Xem anh như một người mới-ới-ới-ới-ới

Chorus: Ngô Kiến Huy & Jey B, Ngô Kiến Huy, Jey B & Vũ Cát Tường
[Fmaj7] Phải chăng anh đã lỡ đến sớm
[G] Một vài kiếp [Em7] người để yêu [Am7] em
[Dm7] Phải chăng duyên chúng [G] ta phải chấp nhận
[C] Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý [C7] trời

[Fmaj7] Giữ em một chút [G] trước lúc xa hơn
[Em7] Trời làm gió từng [Am7] cơn
[Dm7] Có lẽ người như [G] anh
[C] Chỉ xứng đáng cô đơn

Bridge: Jey B, Ngô Kiến Huy & Vũ Cát Tường, Karik
[Fm] Một mùa hạ ôn như có khiến giấc mơ
[Bb] Yêu em được kéo dài thêm?
[Eb] Chìm mình vào mưa đêm liệu tim anh thôi nhức nhối?
([Fm] Kết cục hôm nay sẽ mãi không thay đổi
[Bb] Câu chuyện của chúng ta phải dừng ở [Eb] đây thôi)

[Fm] Đành chia đôi rẽ lối
([Bb] Tự thân gặm nhấm những ngày tháng lầm lỗi
[Eb] Lẳng lặng ngược dòng hoa trôi)
[Fm] Mình anh trong [Bb] bóng tối [C]

Chorus: All, Negav, Vũ Cát Tường
[Fmaj7] Phải chăng anh đã lỡ đến sớm
[G] Một vài kiếp [Em7] người để yêu [Am7] em
[Dm7] Phải chăng duyên chúng [G] ta phải chấp nhận
[C] Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý [C7] trời

[Fmaj7] Giữ em một chút trước lúc xa hơn (Trái tim em muốn giữ lại)
[G] Cơn đau không thể [Em7] bớt đi hơn
[Am7] Có lẽ người như [Dm7] anh (hooh-ooh)
[G] Chỉ xứng đáng cô [C] đơn

[Fmaj7] Có lẽ người như [G] anh
[C] Chỉ xứng đáng cô đơn

Phân Tích Lyric NGƯỜI NHƯ ANH XỨNG ĐÁNG CÔ ĐƠN

 

Ca khúc NGƯỜI NHƯ ANH XỨNG ĐÁNG CÔ ĐƠN là một bản ballad Pop/Rap với chủ đề buồn, sâu lắng, thể hiện sự chấp nhận đau khổ và cô đơn của một người đàn ông sau khi mất đi tình yêu vì những lỗi lầm và sự vụng về của bản thân. Bài hát là sự hòa quyện giữa sự day dứt, nuối tiếc và triết lý về số phận.


 

I. Chủ Đề Cốt Lõi: Sự Chấp Nhận Và Cảm Giác Xứng Đáng Cô Đơn

 

Thông điệp chính của bài hát xoay quanh sự tự vấn và tự kết án. Nhân vật nam không đổ lỗi cho đối phương hay số phận, mà nhìn nhận chính bản thân mình là nguyên nhân gây ra sự đổ vỡ. Kết cục cô đơn được xem là một hình phạt hợp lý, một sự xứng đáng cho những sai lầm đã phạm phải trong tình yêu.


 

II. Phân Tích Chi Tiết Các Đoạn

 

 

1. Sự Hối Tiếc và Bất Lực (Verse 1)

 

Đoạn mở đầu thiết lập bối cảnh của sự mất mát và nuối tiếc:

  • Mất mát không thể cứu vãn: “Ánh sáng tắt đi, chẳng để lại thứ gì / Cuối cùng mọi cố gắng chỉ là vứt đi.” Đây là cảm giác sụp đổ hoàn toàn, mọi nỗ lực đều trở nên vô nghĩa.
  • Ký ức khắc sâu: Mặc dù chấp nhận chia ly, những ký ức ngọt ngào (“bờ vai môi son,” “nằm tay anh”) vẫn ám ảnh.
  • Sự chấp nhận cay đắng: “Bước chân như ngã quỵ / Chấp nhận ta chia ly.” Sự chia ly không phải là một quyết định dễ dàng mà là một sự đầu hàng trước thực tế.

 

2. Lý Giải Số Phận và Sự Tự Thấy Mình Không Xứng (Chorus)

 

Phần điệp khúc mang tính triết lý, đưa ra những giả thuyết về nguyên nhân đổ vỡ:

  • Lỗi hẹn tiền kiếp: “Phải chăng anh đã lỡ đến sớm / Một vài kiếp người để yêu em.” Sử dụng khái niệm kiếp người, ngụ ý rằng thời điểm gặp gỡ sai, duyên phận đã định không thể cưỡng cầu.
  • Sự khiêm nhường tuyệt đối: “Đường đi của sô phận không thể phạm sai ý trời.” Tình yêu không thành là do ý trời, do “sô phận,” nhưng ẩn sâu là sự che đậy cho nỗi đau cá nhân.
  • Tự kết án: “Có lẽ người như anh / Chỉ xứng đáng cô đơn.” Đây là câu chủ đề, thể hiện sự trừng phạt tự nguyện. Cô đơn là kết cục tất yếu mà anh phải gánh chịu.

 

3. Sự Thú Nhận Lỗi Lầm Và Cái Tôi Vụn Vỡ (Rap – Karik, Negav, Vũ Cát Tường)

 

Đoạn rap đi thẳng vào nguyên nhân cốt lõi của sự đổ vỡ:

  • Thừa nhận thất bại: Karik và Negav thẳng thắn nhận trách nhiệm: “Cũng vì cách yêu của anh quá vụng về,” “Anh chỉ là người khiến tim em đóng cửa.” Anh là người gây ra sự thất vọng, khiến đối phương mất niềm tin.
  • Thả tự do cho người yêu: “Nếu bên anh mà em quá nhiều phiền lo / Anh xin trả lại em sự tự do.” Đây là hành động yêu thương cuối cùng: chấp nhận đau khổ để người yêu được hạnh phúc bên người khác (“người tốt hơn”).
  • Nỗi đau nhìn người khác hạnh phúc: “Nhìn em đang yêu ai đậm sâu / Anh chỉ biết cắn răng chịu đau.” Dù chấp nhận, nỗi đau khi thấy người mình yêu hạnh phúc với người khác vẫn day dứt.
  • Sự gián đoạn danh phận: “Chỉ tiếc rằng từ nay về sau / Chẳng còn danh phận gì để mà nhớ em.” Nỗi đau không chỉ là chia tay mà là mất đi tư cách để nhớ và yêu thương công khai.

 

4. Khép Lại Câu Chuyện (Bridge)

 

Đoạn Bridge tóm gọn sự tuyệt vọng và chấp nhận:

  • Khao khát hư ảo: “Một mùa hạ ôn như có khiến giấc mơ / Yêu em được kéo dài thêm?” là câu hỏi tu từ đầy tiếc nuối.
  • Chấp nhận kết cục: “Kết cục hôm nay sẽ mãi không thay đổi / Câu chuyện của chúng ta phải dừng ở đây thôi.” Mọi thứ đã an bài.
  • Tự vấn và Gặm nhấm: “Tự thân gặm nhấm những ngày tháng lầm lỗi / Lẳng lặng ngược dòng hoa trôi.” Nhân vật nam chọn cách sống trong bóng tối và tự mình chịu đựng.

 

III. Kết Luận

 

NGƯỜI NHƯ ANH XỨNG ĐÁNG CÔ ĐƠN là một bản ballad có chiều sâu về tâm lý, nơi người đàn ông vượt qua sự đổ lỗi thông thường để đạt đến trạng thái chấp nhận trách nhiệm và tự trừng phạt bằng cô đơn. Bài hát là lời thú nhận chân thành về sự vụng về trong tình yêu và sự tôn trọng tuyệt đối dành cho hạnh phúc của người mình yêu, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc anh phải mãi mãi ở lại với nỗi buồn của chính mình.