Mùi gì đây mà thơm nức muối
Là mùi tiền tươi
Mùi tiền tươi
Mùi gì đây mà thơm quá đi thôi
Là mùi tiền tươi
Khỏi thối
Em ơi
Tôi xin có đôi điều giới thiệu
Tôi là một dân chơi chính hiệu
Biết danh của tôi thì xưa nay rất là nhiều
Vì mỗi người một nơi họ lại gọi tôi một kiểu
Nơi thì gọi là đồng, chỗ thì gọi là đồ
Tổ tông tôi là vàng bạc thời cổ
Bên nội thì thằng tệ, thằng bạc cùng một chỗ
Bên ngoài thì có thằng rút,
thằng bảng,
thằng ebro
Cùng rất nhiều pô gì chú bác từ thời xưa tới giờ
Anh em dòng họ tôi kẻ khôn, người khó
Kẻ nằm trong bảo tàng, kẻ thuyền nằm hốt só
Nhưng đa số đều là biểu hiện của những giấc mơ
Có mặt ở mọi chỗ từ những con gõ Seoul Po
Cho tới khuyên viện thực cổ nằm ở ngoại ô
Và mỗi nơi chúng tôi tới mọi người vội vã đón chờ
Bởi vì có người gì đây mà cơm nức muối
Là mùi tiền tươi, tươi như chú cát đang bơi
Sáng sớm ngồi chợ rời,
vẫn chưa bốc mùi tanh cách không thôi
Tươi như gương mặt thằng chồng vào bữa tối
Đang đói lại được đệ ca nóng hổi
Vừa ăn vừa thổi, gương mặt nở một nụ cười
Sắp tiền lương để đầu giường đếm vội
Đêm nay chắc chắn chỉ thấy lỗ chứ không lời
Tươi như gương mặt hứng khởi của khách gã làng chơi
Sáng ra thích gì sai nên không cần mời
Tôi đến uống say ánh mắt của nhầm người
Hôm sau nằm giữa phố trong bộ dạng tả tơi
Vẫn cứ nở nụ cười tươi,
đảm bảo hôm sau sẽ lại tới
Tôi giỏi nhất là làm mấy thứ đã đời
Cho đến thì dễ chết đòi về cũng hết thời
Mọi thứ luôn rất vội ông ơi
Bọn tôi luôn đặc biệt vội ở những chỗ đông người
Chỉ chậm lại vào lúc cuối ngày đóng gói
Bọn mình phủ rồi, mình thông thả dòng chơi
Thế giới xoay tất vội ông ơi
Đúng tin là nhậu cười của mấy đồng tiền mới
Dịch cho khắp nơi nhậu nát và sạch dưới
Khi tìm thấy rồi ai cũng muốn vô lấy và hôn môi
Vẫn thấy
Mùi gì?
Mùi gì?
Mùi gì đây mà thơm nước mùi này
Là mùi tiền tươi
Mùi tiền tươi
Mùi của quyền lực lên ngôi Mùi của dân chơi
Đủ nhẹ để chậm rãi khí rơi Đủ sức nặng để xôi vần thế giới
Mùi của nước mắt,
của mồ hôi,
của hỷ nội ai ố trên đời
Dù là nơi sao hoa hay tăm tối Mùi hương ấy vẫn luôn tuyệt vời