Yên Bình Có Quá Đắt Không

Trình Bày: Khiem

Bình yên kia ơi hãy khóc thay cho lòng tôi mỗi khi buồn
Dẫu chẳng thể mua cho riêng mình một cảm giác
Để lòng mỗi ngày an yên, cất bước tìm nơi ấm áp
Tôi như một ánh sao không nhà, ở nơi ấy chẳng có vội vã

Nhìn dòng người đi qua bên kia là nắng
Có than trách ai bao giờ vậy mà
Cuộc đời vẫn cứ thế lạnh lùng lướt qua
Yên bình có quá đắt không?

Mà sao cơn giông vội vã kéo đến phủ kín nát lòng
Ngơ ngác, choáng váng vì linh hồn ta
Dường như hiếu động về một thế giới mang tên cầu vồng
Dòng thời gian lặng im

Thờ ơ về ngôi nhà ta muốn thu mình trong màn đêm
Bao nhiêu là thêm là bớt cho nỗi niềm găm sâu vào tim
Bình yên ơi sao lại khó tìm?

CÓ THỂ BẠN MUỐN NGHE

Hợp Âm

[Am]Bình yên kia ơi hãy khóc thay cho lòng tôi mỗi khi buồn
[G]Dẫu chẳng thể mua cho riêng mình một cảm giác
[C]Để lòng mỗi ngày an yên, cất bước tìm nơi ấm áp
[F]Tôi như một ánh sao không nhà, ở nơi ấy chẳng có vội vã
[Am]Nhìn dòng người đi qua bên kia là nắng
[G]Có than trách ai bao giờ vậy mà
[C]Cuộc đời vẫn cứ thế lạnh lùng lướt qua
[F]Yên bình có quá đắt không?
[Am]Mà sao cơn giông vội vã kéo đến phủ kín nát lòng
[G]Ngơ ngác, choáng váng vì linh hồn ta
[C]Dường như hiếu động về một thế giới mang tên cầu vồng
[F]Dòng thời gian lặng im
[Am]Thờ ơ về ngôi nhà ta muốn thu mình trong màn đêm
[G]Bao nhiêu là thêm là bớt cho nỗi niềm găm sâu vào tim
[C]Bình yên ơi sao lại khó tìm?
[F]

Dưới đây là một phân tích chi tiết lời bài hát “Yên Bình Có Quá Đắt Không” của Khiêm.


 

Phân tích tổng quan

 

“Yên Bình Có Quá Đắt Không” là một bản ballad buồn, chất chứa nhiều nỗi niềm và sự tự vấn về ý nghĩa của sự bình yên trong cuộc sống. Lời bài hát là tiếng lòng của một tâm hồn đang lạc lõng, cô đơn, khao khát tìm kiếm sự an nhiên nhưng lại liên tục đối mặt với những khó khăn và nỗi đau. Ca khúc sử dụng hình ảnh thơ mộng nhưng cũng đầy u hoài để lột tả sự đối lập giữa ước mơ và thực tại, giữa khao khát và sự tuyệt vọng.

 

Phân tích chi tiết từng đoạn

 

1. Khát vọng và sự lạc lõng

  • “Bình yên kia ơi hãy khóc thay cho lòng tôi mỗi khi buồn”: Mở đầu bài hát là một lời thỉnh cầu đầy cảm xúc. Người hát không thể tự mình khóc, nên phải nhờ đến “bình yên” – một khái niệm trừu tượng – để bày tỏ nỗi buồn chất chứa trong lòng. Điều này cho thấy sự bất lực và cô đơn tột cùng.

  • “Dẫu chẳng thể mua cho riêng mình một cảm giác / Để lòng mỗi ngày an yên, cất bước tìm nơi ấm áp”: Lời bài hát khẳng định rằng sự bình yên không phải là thứ có thể mua được bằng tiền bạc. Người hát hiểu điều đó, nhưng vẫn miệt mài đi tìm, cho thấy sự khao khát mãnh liệt đến mức vô vọng.

  • “Tôi như một ánh sao không nhà, ở nơi ấy chẳng có vội vã”: Hình ảnh “ánh sao không nhà” là một ẩn dụ đầy cô đơn, thể hiện sự lạc lõng, trôi dạt giữa cuộc đời. “Nơi ấy” – nơi không có sự vội vã – chính là thế giới trong tưởng tượng, nơi mà người hát luôn mong muốn tìm thấy nhưng thực tại lại không hề có.

  • “Nhìn dòng người đi qua bên kia là nắng / Có than trách ai bao giờ vậy mà / Cuộc đời vẫn cứ thế lạnh lùng lướt qua”: Sự đối lập giữa “dòng người” với “nắng” (niềm vui, hạnh phúc) và “tôi” với “lạnh lùng” càng làm nổi bật sự cô đơn. Dù không than trách, chấp nhận thực tế, nhưng cuộc đời vẫn dửng dưng, phũ phàng.

2. Nỗi đau và sự tự vấn

  • “Yên bình có quá đắt không? / Mà sao cơn giông vội vã kéo đến phủ kín nát lòng”: Đây là câu hỏi tu từ trọng tâm của bài hát, thể hiện sự hoài nghi và đau đớn. “Cơn giông” là ẩn dụ cho những biến cố, khó khăn bất ngờ ập đến, phá tan mọi hy vọng về sự bình yên. Câu hỏi này không chỉ là sự tự vấn mà còn là tiếng kêu xé lòng về sự bất công của cuộc đời.

  • “Ngơ ngác, choáng váng vì linh hồn ta / Dường như hiếu động về một thế giới mang tên cầu vồng”: Lời bài hát khắc họa sự bàng hoàng, mất phương hướng khi đối mặt với thực tại phũ phàng. “Linh hồn hiếu động” muốn đi tìm một “thế giới cầu vồng” (thế giới của hạnh phúc, ước mơ), nhưng sự non nớt, ngây thơ đó lại va phải sự khắc nghiệt của thực tế.

  • “Dòng thời gian lặng im / Thờ ơ về ngôi nhà ta muốn thu mình trong màn đêm”: Thời gian và mọi thứ xung quanh đều trở nên “lặng im,” “thờ ơ” trước nỗi đau của người hát. “Ngôi nhà” ở đây không chỉ là nơi trú ẩn vật lý mà còn là nơi chốn bình yên trong tâm hồn, nhưng ngay cả nơi đó cũng bị “màn đêm” (sự tuyệt vọng, nỗi buồn) bao phủ.

  • “Bao nhiêu là thêm là bớt cho nỗi niềm găm sâu vào tim / Bình yên ơi sao lại khó tìm?”: Câu hát cuối cùng tóm gọn lại toàn bộ nỗi lòng. Nỗi đau đã “găm sâu vào tim,” không thể xóa bỏ. “Bình yên ơi sao lại khó tìm?” là câu hỏi đầy day dứt và là tiếng thở dài của một tâm hồn đã mệt mỏi vì đi tìm một điều giản đơn nhưng lại quá đỗi xa vời.

 

Kết luận

 

“Yên Bình Có Quá Đắt Không” là một ca khúc giàu cảm xúc, chạm đến nỗi lòng của những người đang cảm thấy cô đơn và lạc lõng trong cuộc sống. Bằng việc đặt ra câu hỏi đầy ám ảnh, bài hát không chỉ nói lên sự khao khát một cuộc sống an yên mà còn phản ánh sự bất lực của con người trước những biến cố. Lời bài hát là một lời tự sự chân thành, gửi gắm một thông điệp buồn nhưng cũng rất thực tế: hành trình đi tìm sự bình yên không hề dễ dàng và đôi khi, nó trở nên quá đắt đỏ.

CÙNG CA SĨ