Lãng đãng

Trình Bày: Đen

Verse 1:

Mỗi khi thấy trong lòng có điều nản nản
Lại cùng những người giản đơn, nói và cười sảng sảng
Đi vào rừng để nghe từ trong làn sương cái mùi thoảng thoảng
Hôm nay lại một lần lại làm một người lãng đãng

Tôi không biết viết nhạc chữa lành vì tôi không phải là người may vá
Tôi nghĩ rằng như một cái cây: mỗi người có thể tự mình thay lá
Những quyết định và những khát khao, những chân trời và từng giao lộ
Những chuyện cứ đến nối tiếp nhau, những vui buồn tự mình tao ngộ

Mỗi một ngày mới đến là một ngày hái lượm và săn bắn
Cây trái hai bên đường có cả ngọt ngào và đăng đắng
Đường mình đi có khi đông vui, có khi lại trở nên văng vắng
Thầm cảm ơn mặt trời đỏ au, cảm ơn cả một vầng trăng trắng

Luôn biết là mình may mắn cho nên không còn hay viết lời than
Bỏ đi lớp này lớp nọ đằng nào cũng không hiểu biết thời trang
Không quá già để mà mơ mộng, không quá trẻ mà để mơ màng
Chợt thấy mình trở nên keo kiệt vì càng ngày càng tiếc thời gian

Hook:

Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô
Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

Verse 2:

Đã không còn cái nhu cầu cần phải chứng tỏ
Cái tôi đá tảng cũng đã từ lâu được bứng bỏ
Phải mất rất nhiều thời gian mới nhận ra mình đúng nhỏ
Đi một ngày đàng không một sàng thì cũng đầy thúng nhỏ

Giờ niềm vui bé nhỏ lắm thay
Được bao quanh đám cỏ đám cây
Phơi mình trong tia nắng mặt trời
Gió và da gặp gỡ đắm say

Muốn nuốt từng ngụm nắng bay cứ như là mang trên người đầy diệp lục
Muốn nhai đám cỏ đám cây như vừa trải qua nhiều ngày tuyệt thực
Ôi tuyệt thật khi được chạm đôi tay mình lên trên đất thơm này
Sực nhớ ra không thể nào mà đếm đất mẹ đã cho bao bát cơm đầy

Tìm cho mình thêm một lí do để yêu thương đời vào mỗi sáng sáng
Và đời có yêu mình không? Không băn khoăn, không cần phán đoán
Gửi đến ai nghe được bài này, nghe thật kỹ hay là nghe loáng thoáng
Thì tôi mong bạn luôn yên vui với cuộc đời riêng bạn cáng đáng
Yeah, rất nhiều thứ phải cáng đáng

Vậy thì lấy đó điều làm niềm vui
Muộn phiền cũng sẽ phải chìm trôi
That’s life!
Đêm nằm nghe hoa quỳnh nở
Mong bình yên gia đình nhỏ

Hook:

Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô
Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

Verse 3:

Nắng ơi phủ lên tôi đi, tôi muốn thân mình khô ráo
Và tôi sẽ nói cảm ơn, kẻ hèn này không hề trơ tráo
Đôi khi chạm vào một gốc cây tôi khẽ thầm thì khắc nhập
Dưới một vầng dương này, người chỉ là người, không còn sắc tộc

Liệu có một ai trên cao nhìn xuống những thực thể đầy ảo mộng
Trên những con tàu mơ chúng ta đi loanh quanh mũi Hảo Vọng
Những lục địa thì trói buộc, và những đại dương thì bao vây
Đêm hè nằm nhìn trời sao đó nhớ rằng tinh cầu này cũng chỉ là một ngôi sao bay

Tạo hoá thật là cao tay: không để giống loài này chung tiếng nói
Giếng trong giếng trong giếng, cứ mỗi lần trèo là một cái giếng mới
Đi vòng quanh vòng quanh hay thực sự là đang tiến tới
Ta thấy buồn vì cứ vài ngày trên thời sự sẽ lại có thêm một cuộc chiến mới
Thôi thì đành vậy, mình nhỏ quá đâu có biết làm sao
Làm một chiếc lá nhỏ, đung đưa xa tít cành cao
Này gió ơi… thổi nhẹ…làm ơn!

Hook:

Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô
Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô.

Hợp Âm

Intro:
[Am] [G] [F] [C]
[Am] [G] [F] [C]

Verse 1:
[Am] Mỗi khi thấy trong lòng có điều nản nản
[G] Lại cùng những người giản đơn, nói và cười sảng sảng
[F] Đi vào rừng để nghe từ trong làn sương cái mùi thoảng thoảng
[C] Hôm nay lại một lần lại làm một người lãng đãng

[Am] Tôi không biết viết nhạc chữa lành vì tôi không phải là người may vá
[G] Tôi nghĩ rằng như một cái cây: mỗi người có thể tự mình thay lá
[F] Những quyết định và những khát khao, những chân trời và từng giao lộ
[C] Những chuyện cứ đến nối tiếp nhau, những vui buồn tự mình tao ngộ

[Am] Mỗi một ngày mới đến là một ngày hái lượm và săn bắn
[G] Cây trái hai bên đường có cả ngọt ngào và đăng đắng
[F] Đường mình đi có khi đông vui, có khi lại trở nên văng vắng
[C] Thầm cảm ơn mặt trời đỏ au, cảm ơn cả một vầng trăng trắng

[Am] Luôn biết là mình may mắn cho nên không còn hay viết lời than
[G] Bỏ đi lớp này lớp nọ đằng nào cũng không hiểu biết thời trang
[F] Không quá già để mà mơ mộng, không quá trẻ mà để mơ màng
[C] Chợt thấy mình trở nên keo kiệt vì càng ngày càng tiếc thời gian

Hook:
[Am] Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
[G] Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
[F] Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
[C] Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

[Am] Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
[G] Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
[F] Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
[C] Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

Verse 2:
[Am] Đã không còn cái nhu cầu cần phải chứng tỏ
[G] Cái tôi đá tảng cũng đã từ lâu được bứng bỏ
[F] Phải mất rất nhiều thời gian mới nhận ra mình đúng nhỏ
[C] Đi một ngày đàng không một sàng thì cũng đầy thúng nhỏ

[Am] Giờ niềm vui bé nhỏ lắm thay
[G] Được bao quanh đám cỏ đám cây
[F] Phơi mình trong tia nắng mặt trời
[C] Gió và da gặp gỡ đắm say

[Am] Muốn nuốt từng ngụm nắng bay cứ như là mang trên người đầy diệp lục
[G] Muốn nhai đám cỏ đám cây như vừa trải qua nhiều ngày tuyệt thực
[F] Ôi tuyệt thật khi được chạm đôi tay mình lên trên đất thơm này
[C] Sực nhớ ra không thể nào mà đếm đất mẹ đã cho bao bát cơm đầy

[Am] Tìm cho mình thêm một lí do để yêu thương đời vào mỗi sáng sáng
[G] Và đời có yêu mình không? Không băn khoăn, không cần phán đoán
[F] Gửi đến ai nghe được bài này, nghe thật kỹ hay là nghe loáng thoáng
[C] Thì tôi mong bạn luôn yên vui với cuộc đời riêng bạn cáng đáng
[Am] Yeah, rất nhiều thứ phải cáng đáng

[G] Vậy thì lấy đó điều làm niềm vui
[F] Muộn phiền cũng sẽ phải chìm trôi
[C] That's life!
[Am] Đêm nằm nghe hoa quỳnh nở
[G] Mong bình yên gia đình nhỏ

Hook:
[Am] Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
[G] Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
[F] Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
[C] Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

[Am] Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
[G] Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
[F] Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
[C] Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

Verse 3:
[Am] Nắng ơi phủ lên tôi đi, tôi muốn thân mình khô ráo
[G] Và tôi sẽ nói cảm ơn, kẻ hèn này không hề trơ tráo
[F] Đôi khi chạm vào một gốc cây tôi khẽ thầm thì khắc nhập
[C] Dưới một vầng dương này, người chỉ là người, không còn sắc tộc

[Am] Liệu có một ai trên cao nhìn xuống những thực thể đầy ảo mộng
[G] Trên những con tàu mơ chúng ta đi loanh quanh mũi Hảo Vọng
[F] Những lục địa thì trói buộc, và những đại dương thì bao vây
[C] Đêm hè nằm nhìn trời sao đó nhớ rằng tinh cầu này cũng chỉ là một ngôi sao bay

[Am] Tạo hoá thật là cao tay: không để giống loài này chung tiếng nói
[G] Giếng trong giếng trong giếng, cứ mỗi lần trèo là một cái giếng mới
[F] Đi vòng quanh vòng quanh hay thực sự là đang tiến tới
[C] Ta thấy buồn vì cứ vài ngày trên thời sự sẽ lại có thêm một cuộc chiến mới

[Am] Thôi thì đành vậy, mình nhỏ quá đâu có biết làm sao
[G] Làm một chiếc lá nhỏ, đung đưa xa tít cành cao
[F] Này gió ơi... thổi nhẹ...làm ơn!

Hook:
[Am] Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
[G] Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
[F] Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
[C] Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

[Am] Luôn tin rằng con đường kia trong một mai thôi mấp mô
[G] Miệt mài đi và đi dù phía trước còn nhấp nhô
[F] Sương đọng trên làn mi mặt trời lên và nó sắp khô
[C] Chỉ mong đời cho bình yên, đôi bàn tay này chắp vô

Bài “Lãng đãng” của Đen là một bản rap mang nhiều tính chiêm nghiệm, kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên và suy tư về cuộc sống, với tinh thần an nhiên, biết đủ.
Mình sẽ phân tích theo từng phần:


1. Chủ đề & thông điệp chính

  • Chủ đề: Sống chậm, tận hưởng từng khoảnh khắc, trân trọng những điều giản dị, và giữ cho tâm hồn bình yên trước những biến động bên ngoài.

  • Thông điệp:

    • Đời có thăng trầm nhưng nếu ta kiên trì, vẫn sẽ tới đoạn đường phẳng phiu hơn.

    • Bình yên không phải là không có khó khăn, mà là giữ được sự thanh thản trong lòng dù thế giới ngoài kia biến động.

    • Niềm vui thật sự nằm ở những điều nhỏ bé: nắng, cỏ cây, mặt trăng, bữa cơm…


2. Phân tích hình ảnh & ẩn dụ

Verse 1

  • “Đi vào rừng để nghe từ trong làn sương cái mùi thoảng thoảng” → Hình ảnh thiên nhiên gần gũi, như một cách “tẩy rửa” tâm hồn.

  • “Mỗi ngày mới đến là một ngày hái lượm và săn bắn” → Ẩn dụ về hành trình sống: mỗi ngày là cơ hội trải nghiệm, đôi khi “ngọt ngào” (thành công), đôi khi “đắng đắng” (khó khăn).

  • “Không quá già để mơ mộng, không quá trẻ để mơ màng” → Cân bằng giữa lý trí và mơ ước, vừa thực tế vừa lạc quan.

Hook

  • Lặp lại nhiều lần như một lời nhắc nhở nội tâm: Dù đường đời còn “mấp mô” nhưng hãy cứ tiến bước, vì sớm muộn cũng sẽ bằng phẳng.

  • “Sương đọng trên làn mi” → biểu tượng của khó khăn/tạm thời; “mặt trời lên… sắp khô” → hy vọng và sự hồi phục.

Verse 2

  • “Không còn nhu cầu cần phải chứng tỏ” → Sự trưởng thành, buông bỏ cái tôi.

  • Hình ảnh “nuốt từng ngụm nắng”, “nhai đám cỏ” → cảm nhận cuộc sống một cách nguyên sơ, như hoà làm một với tự nhiên.

  • “Không băn khoăn, không cần phán đoán” → không chờ đời công nhận, chỉ tập trung yêu và sống cho trọn vẹn.

Verse 3

  • Tư duy vũ trụ – nhân sinh: Con người chỉ là những thực thể nhỏ bé trên một hành tinh nhỏ trong vô vàn tinh cầu.

  • “Giếng trong giếng trong giếng” → ẩn dụ cho việc ta luôn khám phá thế giới, nhưng mỗi phát hiện lại mở ra một tầng sâu mới.

  • Nhắc đến thực tế xã hội (chiến tranh, mâu thuẫn) nhưng kết lại bằng thái độ khiêm nhường “mình nhỏ quá đâu có biết làm sao”, chọn sống như một chiếc lá đung đưa trong gió.


3. Tông cảm xúc

  • An nhiên – tĩnh tại: giai điệu chậm, giọng rap trầm.

  • Triết lý nhẹ nhàng: không giáo điều, mà là chia sẻ trải nghiệm cá nhân.

  • Một chút hoài niệm & trân trọng hiện tại.


4. Kết cấu & dụng ý

  • 3 verse + hook lặp → cấu trúc rap storytelling điển hình của Đen.

  • Hook như “điệp khúc mantra”, gieo vào người nghe niềm tin & sự kiên trì.

  • Tính hình ảnh cao: nhiều câu rap như những bức tranh thiên nhiên, đan xen với triết lý sống.


📌 Tóm gọn ý nghĩa:
“Lãng đãng” là một hành trình nội tâm, từ việc buông bỏ áp lực chứng tỏ bản thân, đến tận hưởng những điều nhỏ bé, và cuối cùng là chấp nhận sự nhỏ bé của mình trong vũ trụ, nhưng vẫn vững tin và tiếp tục bước đi.

CÙNG CA SĨ